Cầu hôn ư!
Tôi vân còn chưa chuẩn bị xong, thế này phải làm sao đây?
“Mẹ nhỏ.” Đồng Sênh ở đăng trước quay đầu lại gọi tôi: “Nhanh lên chút đi”
Tôi lập tức bừng tỉnh, tay chân luống cuống đẩy Lãnh Mạch ra chạy về phía Đồng Sênh.
Lãnh Mạch ở phía sau nói: “Nhóc con, chạy thoát được khỏi bàn tay anh đâu, sớm muộn gì anh cũng cầu hôn được em”
Tôi làm như không nghe thấy gì, vì để che giấu cái mặt đỏ cùng tim đập nhộn nhạo của mình, chẳng cần biết Đồng Sênh có thích hay không mà bế thăng bé lên ôm chặt vào lòng.
“Mẹ nhỏ, mẹ coi con là thú nhồi bông đấy à?”
Đồng Sênh bất mãn than thở.
Tôi mặc kệ, tim tôi đang loạn muốn chết rồi đây! Cần phải ôm Đồng Sênh để bình tĩnh lại.
“Mẹ nhỏ, mẹ siết con chặt quá, bỏ con ra đi”
Đồng Sênh lại giấy giụa.
“Cái thằng bé này! Con không để yên cho mẹ ôm một lúc được à!” Tôi trừng mắt với nó: “Có tin mẹ tét mông con không!”
Nó chẳng sợ tôi tí nào: “Mẹ ngược đãi trẻ con, con phải đi kiện với mẹ con và bác Diêm Vương!”
Tôi vừa mới chuẩn bị đáp trả Đồng Sênh thì Lãnh Mạch đã bước lên đi cạnh tôi, tôi đột nhiên lại trở nên căng thẳng, cơ thể lần khuôn mặt cũng cứng đờ đến nöi không thốt ra nổi một lời nào.
“Em căng thẳng cái gì, anh ăn thịt em à?” Lãnh Mạch buồn cười nói.
Cứ nghĩ đến một ngày bị Lãnh Mạch cầu hôn là tôi hoàn toàn không bình tĩnh nổi.
Đồng Sênh nói: “Mẹ nhỏ, mặt mẹ đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ma-cua-em/1677816/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.