Chương trước
Chương sau
Lạc Nhu thống trị Địa Ngục, chỉ là ngâm lại có thể biết có bao nhiều tàn bạo, khuôn mặt của người phụ nữ kia xinh đẹp như hoa, nhưng tâm địa lại như rắn độc.
Vả lại rất có thể lúc chúng tôi bước vào tâng thứ mười ba của Địa Ngục, cô ta đã nhận được thông báo.
Ba người chúng tôi đi từ trong phòng ra.
Lúc nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, tôi đã ngây dại.
“Đây quả thật là tâng thứ mười ba của Địa Ngục sao?” Tống Thiên Ngân nghỉ ngờ hỏi tôi: “Không có gì hết.”
Là thật sự không có gì, ròng rã một tầng Địa Ngục không có một ai, ngay cả một hồn quỷ cũng không nhìn thấy!
Trước đó Diêm Vương có nói, trước kia sau tầng sáu Địa Ngục ông ấy đã chế tạo thành sân chơi. Coi như Lạc Nhu không muốn quản lý tâng sáu Địa Ngục này, nhưng ít ra cũng sẽ duy trì dáng vẻ sân chơi, nhưng bây giờ…
“Chúng ta truyền tống sai rồi à?” Tôi cũng không nhịn được nghi ngờ.
Sỉ Mi đi đăng trước xem xét tình huống, tôi và Tống Thiên Ngân đi theo ở đăng sau. Chúng tôi vừa đi vừa nhìn khắp nơi, đây chính là khu đất trống trải, ngay cả một cọng cỏ cũng không có.
Đi đến cuối cùng, căn phòng Truyền Tống Trận xuất hiện, chúng tôi mới xác nhận đây chính là tâng thứ mười ba Địa Ngục.
“Thật kỳ lạ, chẳng lẽ Minh Vương dời Hồn Quỷ tâng này đi rồi?” Tôi hỏi.
Sỉ Mị không trả lời tôi, đoán chừng anh ta cũng không rõ ràng chuyện gì xảy ra.
Tống Thiên Ngân căng thẳng lên: “Chị bé ơi, chị nói thú bảo vệ ở tâng này sẽ là gì?”
Tôi nói không rõ lắm, tình huống hiện tại còn có thú bảo vệ hay không lại là chuyện khác.
Sự thật chứng minh, tôi đã đoán đúng.
Chúng tôi đi đến phòng Truyền Tống Trận ở bên ngoài, cả quá trình cũng không nhìn thấy nửa con thú bảo vệ. Đừng nói thú bảo vệ, nơi đây vốn chẳng có gì hết!
Diêm Vương nói nơi đây có lệ quỷ, hung quỷ, ác quỷ, người tội ác tày trời, sơn tinh quỷ quái kinh khủng, chúng tôi đã đi một vòng cũng không nhìn thấy gì!
“Kỳ lạ” Ngay cả Si Mị cũng đều nổi lên nghỉ ngờ: “Mười tám tâng Địa Ngục có chế độ hình phạt nghiêm khắc, mồi một tâng đều có quy định người nào và sơn tinh quỷ quái hắn là phải ở tầng thứ mấy của Địa Ngục. Coi như Minh Vương cũng không thể thay đổi chế độ này, nhưng hiện tại xem ra… Không biết Minh Vương đang có dự định gì đây?”
Minh Vương Lạc Nhu, cuối cùng cô ta đang có dự định gì?
“Mặc kệ, có lẽ thế này cũng tốt, bớt đi một tâng trở ngại.” Tôi nói.
Si Mị đã mở cửa phòng ra: “Hy vọng là chỗ tốt.
Tâng thứ mười ba Địa Ngục không nghĩ tới dễ dàng như vậy đã thông qua được, lúc đứng lên Truyền Tống Trận, trong lòng của tôi vẫn còn có chút thấp thỏm không yên. Tôi chỉ hy vọng tâng thứ mười bốn, không cần xảy ra chuyện gì mới tốt.
Tâng thứ mười bốn Địa Ngục.
Lúc chúng tôi mở ra cửa phòng Truyền Tống Trận thì lại ngây dại lần nữa.
Tâng thứ mười bốn Địa Ngục và tâng thứ mười ba giống như đúc, không có gì cả, chỉ có một mảnh bùn đất trống văng, hơn nữa ngay cả cỏ cũng không thấy một cọng nào!
Nghỉ ngờ ở trong lòng chúng tôi càng ngày càng sâu, chúng tôi lần nữa nhẹ nhõm đến Truyền Tống Trận. Mà bên ngoài truyền tống trận cũng không có thú bảo vệ, chúng tôi cứ như vậy tiến vào †âng thứ mười lăm.
Nếu như nói tâng thứ mười ba, tâng thứ mười bốn là trùng hợp ngoài ý muốn, vậy tâng thứ mười lăm, thứ mười sáu, thứ mười bảy cũng chỉ có một mảnh đất trống, không có thú bảo vệ, cũng không phải là quá trùng hợp rồi.
Chúng tôi đứng ở bên ngoài truyền tống trận tâng thứ mười bảy để đi đến tầng thứ mười tám Địa Ngục.
Trước đó chúng tôi dự đoán cho dù có Lãnh Mạch ở đây cũng cần hao phí thời gian nửa ngày qua cửa tâng sáu Địa Ngục. Nhưng bây giờ chúng tôi chỉ hao tốn chưa tới một tiếng đồng hồ là đã lập tức đến tầng thứ mười tám rồi.
Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người, chúng tôi làm tốt tất cả chuẩn bị, dự toán tất cả chuyện sẽ xảy ra nhưng lại không hề xảy ra. Đây là đã xảy ra chuyện gì? Trên đường đi trót lọt làm người ta ngạc nhiên run sợ.
“Chị bé, chị nói Minh Vương sẽ chuyển những Linh Hồn tội ác tày trời kia đến nơi nào chứ? Có phải cô ta định đổi chô mười tám tâng Địa Ngục không?” Tống Thiên Ngân hỏi.
“Ai biết được” Tôi vừa nói vừa tiến vào Truyền Tống Trận: “Đi đến tâng mười tám nhìn tình huống thôi.”
Tâng thứ mười tám vần như dự đoán của chúng tôi, hoàn toàn không có gì như cũ.
“Cuối cùng thì Minh Vương Lạc Nhu đang giở trò quỷ gì? Cô ta đưa quỷ quái phạm tội từ tâng sáu đi đâu rồi?” Đi trên đường, tôi hơi cảm thấy Địa Ngục trống trải thuận lợi như thế không phải là một chuyện tốt.
Sỉ Mị cũng yên lặng: “Nếu như Minh Vương đưa toàn bộ quỷ quái từ tầng sáu tụ tập một chỗ để cô ta sử dụng, vậy chuyện này nghiêm trọng rồi.”
Linh Hồn con người ở tâng sáu tội ác tày trời gồm lệ quỷ, hung quỷ, ác quỷ, sơn tỉnh quỷ quái phép thuật mạnh mẽ và tà tiên. Nếu như chuyển dời toàn bộ Hồn Quỷ tầng sáu đến một nơi nào đó, dựa theo Sỉ Mi suy đoán, Minh Vương Lạc Nhu muốn để mình sử dụng, chuyện kia cũng không phải là nghiêm trọng bình thường Thử nghĩ Minh Vương phải dùng những Linh Hồn tà ác này làm gì?
“Chõ đó có người!” Bỗng nhiên Tống Thiên Ngân kêu lên, cậu ta chỉ sang một nơi nào đó.
Ở rất xa có người ngã trên mặt đất.
Ở tầng thứ mười tám Địa Ngục trống trải, cuối cùng thấy được một bóng người, ba người chúng †ôi cùng nhau đi sang đó Nhích tới gần thì tôi mới nhìn thấy rõ dáng vẻ người ngã trên mặt đất, tôi không khỏi thốt lên một tiếng: “Mặt Ngựa đó à? Đây không phải là Mặt Ngựa sao?”
Người phụ nữ năm dưới đất máu me khắp người, trên mặt đất cũng dính ít máu.
“Mặt Ngựa hả?” Tống Thiên Ngân hỏi tôi: “Là Mặt Ngựa trong hai người Đầu Trâu Mặt Ngựa sao?”
“Đúng!” Tôi nhanh chóng chạy tới đỡ đầu Mặt Ngựa dậy, Mặt Ngựa nhắm chặt hai mắt hấp hối, tôi vội vàng gọi Lục Quy đến giúp đỡ.
Lục Quy kiểm tra cho Mặt Ngựa một chút, anh †a cầm ba bốn cục nề hoàn cho Mặt Ngựa ăn hết, thậm chí Lục Quy còn nhỏ một giọt máu đút cho Mặt Ngựa.
“Cô ấy sao rồi? Làm sao lại bị thương?” Tôi hỏi Lục Quy.
“Linh hồn của cô ấy suýt chút bị hủy diệt rồi, nội tạng đã vỡ, cũng may cuối cùng không biết cô ấy dùng phương pháp gì bảo vệ nhịp tim. Cô ấy có thể chống đỡ đến bây giờ cũng đã không dê dàng, chỉ tiếc toàn bộ gân mạch tay chân của cô ấy bị đánh gãy, hơi thở cả người cũng bị đánh tan. Bản lĩnh cả người coi như bị phế, sau này hai chân có thể đứng lên hay không, hai tay có thể sử dụng không, hiện tại ngay cả tôi cũng không dám đưa ra kết luận”
Tôi vô cùng giật mình: “Tại sao có thể như vậy… Là ai lại làm ra chuyện ác độc như vậy với Mặt Ngựa? Đánh gãy gân mạch tay chân của cô ấy, còn muốn đánh tan linh hôn cô ấy nữa?”
Đột nhiên tôi nhớ tới trước đó tôi từng hỏi Mạnh bà Mặt Ngựa đi đâu, Mạnh bà nói đã vài ngày không gặp Mặt Ngựa. Cứ nghĩ là cô ta lại đi uống rượu đau lòng, cho nên tất cả mọi người không chút để trong lòng. Ai có thể nghĩ tới, vậy mà Mặt Ngựa còn suýt chút mất mạng ở tâng thứ mười tám Địa Ngục…
“Nhị Hóa, Mặt Ngựa này chủ yếu phụ trách làm gì?” Si Mị nói với tôi: “Ai sẽ chuyên môn đối phó với cô ta, nói rõ đối phương phải lợi dụng cô ta làm chuyện gì, hoặc là cô ta làm cản trở chuyện gì đó của đối phương.”
Mặt Ngựa phụ trách gì à?
“Mặt Ngựa, cô ấy chủ yếu phụ trách mở hồ Luân Hồi để Quỷ Hồn đầu thai, chìa khoá hồ này, ngoại trừ Diêm Vương thì cũng chỉ có cô ấy có.” Lời nói của Mạnh bà xuất hiện bên tai tôi.
“Mở hồ Luân Hồi…” Bỗng nhiên cặp mắt của tôi trợn to: “Nguy rồi! Có người muốn lợi dụng hồ Luân Hồi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.