Chương trước
Chương sau
Vết nứt nghiêng nghiêng, bùn đất bên dưới quả thực có những dấu chân nối nhau, là của đàn ông, thật ra tôi không thể nhìn dấu chân mà đoán được người, có điều Hồng Hồng nói dấu chân này tản ra tà khí của Si Mị, hắn là không sai.
Sỉ Mị không phải người thực thể, anh ta chỉ là một tà thuật thể, phù thủy, giống như Hồng Hồng vậy cũng là loại hình đặc thù nên có thể cảm nhận được khí tức yêu quỷ.
Lãnh Mạch mang theo tôi từ sườn dốc khe nứt mà đi vào, bên trong khe nứt có một hang động khác.
Ai ngờ trong khe nứt còn có một hang núi như vậy, tôi cũng không biết rốt cuộc được cấu thành từ thứ gì.
Trong hang núi nhỏ này có một vũng nước, nhìn qua trống trải không người, tôi và Lãnh Mạch †ách nhau tìm xem xung quanh có thứ gì không, lượn quanh qua một tảng đá, tôi thấy có một nơi bị chăn, đi vào bên trong vòng qua khe hở trong núi, xuất hiện một cái hũ nhỏ, mặt trên đặt một cái hộp, bên cạnh có cái bát, ở bên dưới mặt đất nơi đặt cái hộp có người dùng máu vẽ một phù văn trận pháp.
Rất kỳ lạ, rõ ràng là lần đầu tiên tôi tới chô này, lần đầu tiên nhìn thấy cái hộp này, nhưng lại có cảm giác quen thuộc, quen thuộc đến đau lòng, nhưng cụ thể là vì sao quen thuộc, lại không nói ra được.
Tôi đứng bên ngoài: “Hồng Hồng cô có biết trận pháp này không?”
“Không biết, rất lạ, phía trên tản ra tà khí, có mùi giống với Sỉ Mị” Hồng Hồng nói.
Có mùi giống Sỉ Mị?
Trận pháp này tôi không dám mạo hiểm bước vào, nhưng tôi khẳng định đồ bên trong hộp chắc chăn có liên quan tới tôi, chắc chắn phải nghĩ cách…
Có rồi!
Tôi xoay người ra ngoài, dùng kiếm Trảm Thi bổ tảng đá bên ngoài ra, ôm tảng đá trở lại lần nữa, ném tảng đá lên trận pháp.
Trận pháp không có động tĩnh gì, tôi nhảy lên tảng đá.
Cái hộp ở trước mặt.
Loại cảm giác này càng ngày càng kịch liệt, thậm chí hai tay tôi cũng run rẩy theo.
Rốt cuộc trong hộp có thứ gì?
“Đồng Đồng cô cẩn thận chút đừng mở loạn.”
Hồng Hồng nhắc nhở tôi.
“Tôi biết rồi” Tôi đáp lại, mắt chăm chú nhìn cái hộp này, là cái hộp rất bình thường, cũng không phải là hộp huyết khế mà trước đây tôi với Si Mị mở ra, tôi nuốt xuống ngụm nước miếng, đặt hai tay lên, chậm rãi mở nắp ra.
Trong hộp không có gì cả, ám khí, độc tố mà tôi đoán đều không có gì cả, bên trong chỉ có một đống bụi.
Bụi?
“Đồng Đồng đây là tro cốt!” Hồng Hồng bỗng nhiên nói.
Tro cốt!
Tôi lại càng hoảng sợ, cái hộp rớt khỏi tay tôi, đập vào cái bình bên dưới, xảy ra một âm vang thanh thúy.
“Là ai?” Bên ngoài hang truyền tới giọng của một người, mà tiếng này là Sỉ Mị!
Người xông vào trước là Lãnh Mạch, anh không nói hai lời bế tôi từ trên tảng đá xuống: “Em làm gì vậy!”
Tôi nhìn chằm chăm cái hộp kia.
Tro cốt, tro cốt, tro cốt, là tro cốt của ai?
Lãnh Mạch nhíu mày nhìn theo ánh mắt cô, nhìn thấy trận pháp nói: “Đây là nghi thức hiến tế, sau khi linh hồn vỡ nát sẽ xuất hiện bột phấn của linh hôn, thu thập lại, sử dụng nghỉ thức trận pháp, trích máu xuống bột phấn, liền có thể có được sức mạnh của người chết đi, có điều nó có một hạn chết rất lớn, chính là người bị chết cùng người muốn phát động nghỉ thức hiến tế này có quan hệ máu mủ, người bị chết mới có thể hiến tế toàn bộ sức mạnh”
“Linh hồn của người chết… Hiến tế… Sức mạnh..” Tôi lặp lại lời của Lãnh Mạch, trong đầu đột nhiên có một suy đoán điên cuồng.
Không phải, đây là suy đoán sai, chắc chắn là sail Không đợi nói cái gì nữa, trong hang có tiếng bước chân vang lên, tôi và Lãnh Mạch quay đầu.
Xuất hiện ở trong tâm mắt chúng tôi, là Si Mị tóc đỏ khoác Hắc Vũ Cầu Bào, vừa ưu nhã vừa lười biếng, còn có hai quái vật có bộ dáng giống Sơn Dương nhưng dùng hai chân để đi.
“Đồ ngốc, sao em lại ở đây?” Ánh mắt Sỉ Mị đều là kinh ngạc, mấy bước muốn đi qua.
Lãnh Mạch ngăn phía trước tôi, mắt lạnh nói: “Anh giải thích chút đi, vì sao lại ở đây?”
“Dường như tôi không cần phải giải thích với anh!” Si Mị nghiêng đầu gọi: “Đồ ngốc, qua đây”
“Không” Tôi lại không di chuyển, ngón tay chỉ về phía cái hộp: “Si Mi, nếu anh ở trong hang núi này, vậy anh biết bên trong cái hộp kia là vật gì không”
Sỉ Mi nhí chặt mày, im lặng vài giây nói với tôi: “Đồ ngốc, chuyện này không liên quan tới em, em đừng hỏi nhiều.
“Không, tôi phải hỏi!” Tâm trạng của tôi kích động: “Anh nói cho tôi biết đi Sỉ Mị, bên trong rốt cuộc chứa cái gì!”
“Đại vương” Một thủ hạ Sơn Dương bên cạnh nói: “Chỉ với một người phụ nữ mà làm trở ngại kế hoạch giang sơn của ngài? Không phải ngài nói thích người phụ nữ khuynh quốc khuynh thành không ai sánh được sao? Tôi thấy cô ta rất bình thường mà, ngài thật sự muốn dùng nghỉ thức hiến tế vì cô ta? Không đáng! Đại vương…”
“Câm miệng!” Si Mị quát.
Nhưng tôi vân nghe thấy.
Nghi thức hiến tế.
Lãnh Mạch nói đúng.
Sỉ Mị muốn sử dụng nghỉ thức hiến tế, muốn người nào đó hiến tế sức mạnh cho anh ta, mà người này, phải chết đi, sở hữu lực lượng mạnh mẽ, linh hồn vỡ vụn, có quan hệ máu mủ với Sỉ Mị…
Tôi che đầu ngồi sụp xuống đất, sự thật sinh động, tôi không dám nghĩ, không dám ngHĩ…
“Đồ ngốc nghe tôi nói” Si Mị lại muốn tiến tới, lại bị Lãnh Mạch ngăn trở lần nữa, anh ta tức giận: “Lãnh Mạch anh cút ra cho ông đây!”
Lãnh Mạch không nói, thân hình cũng không di chuyển.
“Đại vương, nghỉ thức hiến tế này chỉ có một lân, sức mạnh của ông già kia đang vào lúc mấu chốt, hiện tại ngài còn chưa hoàn toàn dung hợp với Võng Lưỡng phong ấn châu, hiện tại muốn hiến tế, chắc chăn không thể hấp thụ hết sức mạnh lão già kia, cái được không bù đắp đủ cái mất đâu đại vương, đại vương mong ngài suy nghĩ lại” Thủ hạ Sơn Dương nói.
Một kẻ khác cũng nói: “Đúng vậy đại vương, ngài nghĩ lại đi, dù sao di sản mà lão bất tử để lại chỉ có một chút như vậy!”
Di sản, Lão bất tử, để lại…
Có quan hệ máu mủ với Sỉ MỊ…
Quan hệ máu mủ…
Tôi hít sâu từng ngụm khí, chậm rãi từ dưới đất đứng lên nhìn Sỉ Mị: “Si Mị, hiện tại tôi hỏi anh một vấn đề, tro cốt trong hộp kia là của ai?”
Sỉ Mị im lặng.
“Nếu như còn muốn tiếp tục làm bạn, còn muốn tiếp tục đi tới đích, như vậy anh nói cho tôi biết đi Si Mị” Mỗi câu mỗi chữ của tôi, bình tĩnh vô cùng mà lặp lại một lần: “Mảnh vụn linh hồn trong cái hộp kia, thứ mà anh säắp hiến tế, sắp hấp thu sức mạnh, là mảnh vụn của ai?”
Một con Sơn Dương cướp lời đáp: ‘Mảnh vụn kia chính là tên đáng chết gây trở ngại cho đại vương chúng ta thống nhất thiên hạ…”
“Câm miệng!” Si Mị vung tay lên, yêu quỷ Sơn Dương đập trúng vách đá phía sau.
Kẻ kia không dám nói chuyện.
Sỉ Mị nhắm hai mắt, hít sâu một hơi, chống lại ánh mắt của tôi: “Em thực sự muốn biết sao?”
“Muốn” Tôi không nháy mắt mà đáp.
“Được, tôi nói cho em biết” Anh ta dừng một chút, từ trong môi chậm rãi phun ra từng chữ: ““Mảnh vụn linh hồn sắp phải hiến tế sức mạnh cho tôi trong hộp này, là cha tôi, cũng là Lão Quỷ bạn của cô, một trong Ngũ Đế, mảnh vụn của Chuyên Húc:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.