Chuyện gì thế này? Tại sao Đồng Họa lại nói ra những lời như kiểu đại quân oan hồn được?
Cô ta không phải là người:bình thường sao? Vì sao lại có thể khống chế những hồn ma này?
“Đồng Đồïg, đừng ngây ranữa, tới rồi kìa!”
Hồng Hồng la lớn.
Một con quỷ đấ nhào tới phía tội rồi.
Tôi dùng kiếm Trẩm Thi đỡ đòn của con quỷ này. Hồng Hồng dùng chân đá nó văng ra xa, sau đó lại chạy từ trong cợ’thể tôi ra ngoài, bay đến đâm vào một đám quỷ bên cạnh, gào lên với tôi: “Sóng âm, nhanh lên!”<.: Đương nhiên tôi biết: “Phá!*¿ Sóng âm không có bất kỳ tác dụng gì cả!
“Chuyện gì thế này?” Lẽ nào cần Hồng Hồng vào bên tføng cơ thể tôi thì mới có thể sử dụng được sao?
Suy nghĩ của Hồng Hồng và tôi giống nhau.
Cô ấy lại lao vào đrong thân thể tôi. Đám hồn ma đã từ bốn phương tám hướng bổ nhào về phía tôi rồi. Tôi nhắm mắt; quát lớn: “Phá!”
Sóng âm ầm âm tấn ra, một vòng oan hồn không cách nào chống đỡđược sóng âm, tan thành bột mịn, nát vụt ra từng mảnh, biến mất.
“Chết tiệt Rốt cuộc chị lă đuái vật gì vậy?”
Giọng nói của Đồng Họa vang lên.
“Đồng Họa, rốtcuộc cô đã làm gì thế hả?!”
Tôi quát lên với nơi tối tăm kia, vẫn Không nhìn thấy được Đồng Họa. “
“Tôi đã làm gì ư? Giỡ 3ôi nói cho chị biết tôi đã làm gì! Chú gọi quỷ đấy!”.
Chú gọi quỷ? ‘ “Đồng Đồng, cô nhìn kìa!” Hồng Hồng kêu lên.
Tôi lại nhìn sang. Trên vách tường, dưới đất, bốn phương tám hướng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ma-cua-em/1677701/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.