Chương trước
Chương sau
“Hình nhân măứđỏ?”
Tình huống này đã làm tôi và hình nhân fnà u đỏ sợ hãi, tôi đi nhìn vào gương, ở trong gưỡng, mắt tôi không chuyển Sang màu đỏ và cũng không có ký hiệu màu đen ở trên mặt tôi. _ “Có chuyện gì vậy?” Tôi nhìn chằm chằm vào cô ấy và h Cô ấy vẫn giống như trước đây, chỉ có một dáng hình màu đỏ giống như tôi, ngữ-quan cũng không cụ thể, cũng không có làn da và mạch máu cụ thể, nhưng trước đây khi hình nhân màu đỏ bạo tẩu thì cô ấy sẽ xết rách đi ra, lần này sao lại…
“Tôi cũng không biết, tôi chỉ là muốn dìu cô mà thôi, sau đó người liền hiện raz’ Hình nhân màu đỏ cũng lộ ra vẻ mặt bối rối gơ ngác.
Lãnh Mạch và Sỉ Mị ở trong phòng khách nghe thấy tiếng động liền lao về phía tôi, ngay trước khi Rồ lao trong phòng bếp, hình nhân màu đỏ đã quay lại vào trong cơ thể tôi, hơn nữa còn nói với tôí:Đừng nói chuyện này với bọn Tôi nhăn mũi, sau đó nói: “Không có chuyện đủ lòng can đảm?” Sỉ Mị nó Tôi nhếch cười. ớ) 2 Lãnh Mãnh cũng không quá dễ⁄để lừa dối, anh nheo mắt lại quấn sát tôi, tôi vô thức né tránh ánh mắt của anHZcũng may mà có Sỉ Mị ở đó, Si Mị nhéo Lãnh Mạ€Ì: “Cô ấy xảy ra chuyện cũng không cần anh quan tâm”
Hai người đàn ông lại bắt¿đâu cãi nhau, nhưng cũng đúng lúc làm phá vỡ sự chú ý của Lãnh Mạch đối với tôi, để tôi không bị anh phát hiện ra.
Hình nhân màu đỏ nói: “Dù sao thĩ cô cũng sẽ không làm tổn thương bọn họ, ẩn giấu một hai năng lực của bản thân để chừa đường lui cho mình cũng không ảnh hưởng đến cái gì cả”
Những gì €.ấy nói cũng có lý, chuyện này tôi sẽ không nhấc đến nữa.
“Còn nữa. “Cô ấy ại nói: “Tôi có thể xuất hiện như thế này mà ‘không cần cô biến thành mắt đỏ, chắc là có liên quan đến tâm pháp nhà họ Tống mà cô tu luyện mấy ngày nay”
Tâm piá của nhà họ Tổng là tu luyện năng lực tinh thần và, năng lực ngưng tụ linh hồn, tình cờ cũng là hai nhân tố quan trọng. ảnh hưởng đến hình nhân mầu đỏ. Khi vừa bất đầu thì lực tinh thần của tôi cũng không phải I đặc biệt mạnh, vì vậy hình nhân: màu đỏ chỉ xúất hiện khi †ôi vô cùng tức giận. Sau khi hình nhân màu đỏ xuất hiện một vài lần thì lức tinh thần của tôi đã tăng cao và có thể nói chuyện với cô ấy ở trong lòng, nhưng tôi vẫn không thể làm được trạng thái để có thể khiến hình nhân màu đỏ xuất hiện một cách tuỳ ý.
Và lần này, một là do tôi tu luyệ của nhà họ Tống, phương pháp này đã giúp nâng cao lực tinh thần và lực linh hồn của bản thân một Cách vô hình, hai là do lần thứ hai quỷ nhấn quay trở lại cơ thể tôi, mức độ phù hợp của tôi và quỷ nhấn với hình nhân màu đỏ có hơi mãnh liệt hơn lần đầu tiên hơn một chút, như vậy mới dẫn đến €huyện hình nhân màu đỏ hoàn toàn không cần tôi phải biến thành mắt đỏ mới có thể xuất hiện “Có biết chuyện này’€ó nghĩa là gì không?”
Khi ăn cơm; hình nhân màu đỏ nói với tôi.
Tôi đương nhiên biết điề:này có nghĩa là gì.
Điều này có ngiĩa là hình nhân màu đỏ bất cứ khi nào cũng có thể xuất hiện để 6iúp tôi chiến đấu, và tôi không cần phải chuyển Sang trạng thái mắt đỏ khiến tiếú-hao nhiều năng lượng tỉnh thần nữa, như vậy đối với năng lực tăng cường của tôi cũng khôñg›chỉ đơn giản là nhiều thêm một bậc.
Tôi có thanh kiếm Trảm Thi của nhà họ Tống, hình nhân màu đỏ có thể rút cốt đầu chiến kích, sau này khi chiến đấu, tôi vă hình nhân màu đỏ chính là hai lực chiến đấu f “Nhưng cô cũng đừng vui mừng đuá sớm”
Hình nhân màu đỏ lại nói: “Hai người chúng ta nhất định phải tìm thời gian riêng để kiểm tra xem năng lực của thân thể mạnh thế nào, tôi đoán là chúnđớ†a sẽ không có năng lực hợp thể lớn: Tôi lặng lẽ gật đầu, không dám bộc lộ thêm nhiều cảm xúc khiếffcho hai người đàn ông trên bàn ăn nhìn thấy được< Sau bữa ăn, Lãnh Mậch muốn tìm tôi nói chuyện riêng nhưng Sỉ Mị kBông cho nên hai người lại bắt đầu cãi vã. Nếu ñhư cả ngày cứ cãi vã như vậy thì đtộc sống thật không ổn nên tôi đã đề nghị bangười cùng nhấn nói về chuyện này và bọn lọ đồng ý.
Ba người chúng tôi ngồi trong phống khách, tôi ngồi ở giữa và hai ngụ ời đàn ông ngồi ở hai bên. _ Sau khi dừng lại một lúe;tôi nói: “Trước hết, Lãnh Mạch đại nhân à, tôi cảf,thấy anh vẫn nên quay về ở trong nhà riêng của mình thì sẽ tốt hơn”
Vừa nghe thấy điều này, Lãnh Mạch liên trở nên không vui: “Không được. Em ở cùng với tên đàn ông xấu xa này, tôi không thể nào đồng ý được.”
“Mặc kệ anh có đồng ý hay không, Lãnh Mạch đại nhânZ~Tôi bình tĩnh nhìn anh: “Nếu như anh muốn thay đổi tình trạng quan hệ giữa tôi và anh, vậy thì anleũng nên học cách tự biết mình, học cách thoả hiệp. Nếu như chuyện gì anh cũng muốn làm tHéo suy nghĩ của mình thì tôi nghĩ là chúng ta khôn cần phải tiếp tục ở chung với nhau nữa. Tôi rất biết ơn anh đã trộm 2 CS Lãnh Mạch dừng lại và KG lời nào.
Sĩ Mị cười chế hhạo: “Thôi đi, affh ta lấy quỷ nhãn lại cho em, không chừng cũng Không phải chuyện tốt, em còn cảm ơn anh ta, đồ ngốc, em vẫn không trưởng thành.”
Cho dù Lãnh Mạch trộn-quỷ nhãn lại cho tôi là có mục đích như thế nào những có thể lấy lại năng lực, đoàn tụ với hình nhân thàu đỏ thì tôi cũng rất vui, vì vậy nên cảm ơn anh, nhưng điều này không có nghĩa là mối quan hệc của tôi và anh có thể trở lại sau vài phút, tình cắm cũng đâu phải là thứ đồ chơi như thế?
“Được”
“Tôi sẽ quay”
au một lát im lặng, Lãnh Mạch nói: Tôi và Si M[esùng nhau sững sờ, chuyện này có chút hơi bất ngờ, Lãnh Mạch lại thật sự có thể xem xét suy nghĩ của người khác sao?
“Thứ hai.” Lúc nàý;†ôi nhìn Si Mị: “Tôi không thể kiểm soát tình cảm ủa hai người, cũng không có quyền hạn chế, tôi cảm thấy giữa hai người nên thay đổi cách ở cfung với nhau, ít nhất trước khithiết lập mối qưan hệ yêu đương, đừng có động fQy động chân với tôi có được không?” % Ử Si Mị không nhịnđược mà bật cười: “Được”
(T _ T) Nhìn vào mất tôi đi, xem thử tôi có †in không.
“Ngày mai chúng tôi phải đi đến rừng cây phía đông thành phố gặp ngứ ¡ bí ẩn kia, hai vị đại thần, tôi cầu xin hai người, để cho tôi ngủ một giấc ngon lành có được khôñg?”
Lãnh Mạch và Sỉ Mị lần này lại ộ chuyện dễ nghe, tôi không tin là chỉ dựa vào hai câu này của tôi liền có thể lay chuyển được bọn họ, hai người này đều là những người có tính cách gia trưởng, làm sao có thể nghe lời để tôi khống chế nhữvậy.
Cuối cùng, h không, cả hai đều chúng tôi đều nghe ày sang tai kia” Tôi vô cùng chán nản, đành chào tạm biệt, lê bước lên lầu.) ¡ tôi có điều gì cần nói nữa ¡ với vẻ mặt “Em nói đi, Nhưng một lúc sau, điện thoại liền nhận Một chiếc Audi couple màu đen đỗ ở dưới lầu, Lãnh Mạch dựa người vào cửa xe, ngẩng đầu lên nhìn tôi, phía sau-anh là bầu trời đầy ánh trăng.
Điện thoại có cuộc gọi đế lên tai.
tôi áp điện thoại “Vật nhỏ, tôi về đây, bắt đầu fữ hôm nay tôi sẽ cố gắng thử thay đổi. Em tin cũfg được mà không tin cũng không sao, tôi sẽ không để vết thương ở trên vai trái của em đau nữa.”
Tôi giậpmình ngây người.
Sau vài đầy, điện thoại đã tắt.
“Rốt cuộc lšem nghĩ cái gì vậy” Si Mị ôm cánh tay dựa vào ‘cửa phòng ngủ: “Em thực sự vẫn muốn cho anh ta;cơ hội theo đuổi em rồi lại làm em tổn thương? Ủãm lại vào vết xe đổ sao?
Anh ta ở Minh Giới nói năng nhân tâm như thế, tại sao vã muốn theo đúổi lại em, em có từng nghĩ không? Em rốt cuộc c của thiên lôi kiếp và người g lung của thiên lôi TT và gì?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.