Chương trước
Chương sau
Cái này không phải là nói đến máu của tôi sao?
Lúc cố được quỷ nhãn, chỉ cần máu của tôi nhỏ ra thì máu có thể chay qua được bất kỳ chỗ nào nhỏ xuống/ mỗi lần máu nhỏ xuống mặt đất thì mặt đất cũng bị xuyên thủng: Quyển sách này-phải chăng là được thiết kế riêng cho tôi?
Có chút kỳ lạ, tôi xưa nay không tin tưởng vào sự trùng hợp, càng khồng tin tưởng vào cơ duyên, quyển sáng này là Lãnh Mạch đặc biệt chuẩn bị cho tôi sao? Anh đến:cùng muốn làm gì?
Tôi lật vài trang, bên trên ghi lại những phương pháp tu luyện vô cùng độc ấc, giai đoạn trước phải cắt tay dùng máu của chính mình tu luyện, còn có đủ loại kỳ hiệu văn tự kỳ dị, đến phần sau, đã có máu tà thuật, tôi không cần cắt cổ tay mình lấy máu nữa, tôi đã có thể khống chế máu trong da thịt biến thành bất cứ thứ gì tôi muốn biến thành vũ khí, mà máu một khi đã biến thành vũ khí thì chính là loại vũ khí mạnh nhất.
Cái này nghe đúng là không tệ, mặc kệ người đưa quyển sách này cho tôi có mục đích gì, nhưng fífra có thể cho tôi có thêm năng lực, chỉ đáng tiếc là có nhiều năng lực bây giờ cũng không liên quan gì, tôi bây giờ đã trở thành một người bình thường.
Buồn phiền, tôí“đem sách đặt lền đầu giường, rồi lên giường trùm kín chăn lên đầu.
Chỉ hi vọng ngày mai Sỉ Mị có thể trở thành người bình thường, Lãnh Mạch đừng xuất hiện nữa.
Một đêm không mộng mị, cả ngày hôm nay ban đêm cũng không xuất hiện bướm đêm.
Nghĩ đến chuyện của Tôn Viễn-Phàm tôi cũng không ngủ được quá lâu, sáng sớm hôm sau đã xuống tầng.
Si Mị mặc một bộ âu phục thẳng tắp, đi ủng dam rất hiếm khi anh ta mặc quần áo như thế này, có lẽ là lấy từ tủ quần áo của Tống Tử Thanh ra, mặc trên người anh ta có hơi ngắn một chút, tóc màu đỏ ngắn chải bóng mượt, không biết là dùng hết bao nhiêu keo xịt tóc, nhìn rất lẳng lơ, cầm trên tay một đống kẹo qua, từ từ chậm rãi nhìn qua tôi, mở miệng gọi tôi: “Đồ ngốc”
Vẻ mặt tôi kỳ lạ: “Si Mị, hôm nay anh sốt bốn mươi độ?”
Anh ta bước lên một bước đài: “Tôi có chuyện muốn nói với cô.”
Tôi vội vàng lùi lại một bước dài, anh ta tiến lên, tôi lại lùi, lùi đến Bên trường thì vội vàng dừng lại: “Sh! Có chuyện gì thì nói đi, nếu như anh lại động tay động chân với tôi thì chúng ta tuyệt giao!”
“Được, để tôi nói” Lần nàý anh ta rất nghe lời, đứng cách tôi một đoạn khá.xa không xích lại gần nữa: “Hôm qua tôi suy nghĩ’cả đêm, cuối cùng cũng mới nghĩ xong một chuyện”
Không hiểu sao tôi một chút cũng không muốn nghe anh ta nói chuyện này, không hiểu sao mí mắt phải của tôi lập tức giật giật, huyệt thái dương cũng giật một cái: “Tôi có thể chọn không nghe không?”
“Không thể!”.Anh ta trừng tôi một cái sau đó nói: “Đồ ngốc, tôi thật sự thích cô, hoàn toàn thật lòng không hề giả dối”
Tôi nghĩ là tôi thật lòng thích cô…
Tôi hôm qua trước khi ngủ còn hi vọng Sỉ Mị có thể trở về làm người bình thường, hôm nay đã thế…
Anh ta còn nói: “Trước kia tôi vẫn luôn cho rằng phụ nữ vẻn vẹn chỉ là công cụ tình dục, ngoài trừ chuyện đó không còn tác dụng gì, trước kia tôi cũng từng có không ít phụ nữ gì, nhưng tôi trước nay chưa:từng thật sự nỗ lực, cũng không biết cảm giác thích một người là như thế nào, càng không hiểu cái gì gọi là trân trọng, cái gì gọi là sợ hãi mất đi cô ấy, càng chưa từng vì một người phụ nữ nào mà trải qua đau khổ, những tất cả những cảm giác này đều xuất hiện trên người cô” h Dừng một chút, anh ta không cho tôi cơ hội nói đã nói tiếp: “Từ khi cô cho tôi một cái tát đó, tôi đã bắt đầu đặt cô trong lòng, đại khác là chưa từng có người phụ nữ nào dám làm tôi bị thương, cô là người đầu tiên đó. Sau này bộ dạng quật cường trên chiến trường của cô vì một người bạn mà xông vào khó ửa, bộ dạng khi túm lấy quần tôi, ngẩng khuôn mặt bị sưng về phía tôi hét lên, bộ dạng lúc bị tôi chọc giận nhe răng như bé nhím nhỏ, tất cả đều khắc sâu trong đầu tôi, cô cũng biết rồi, thật sự lúc ở Núi Chu Phong, một dao kia của cô tôi vốn có thể tránh được, nhưng lúc nhìn thấy khóe mắt ngậm nước của cô, tôi:đã lựa chọn cho cô đâm mình”
Tôi hung hăng øiật mình ngẩng đầu nhìn anh ra.: Mặc dù ánh mắt cửa anh ta không trừng lên nhưng tôi vẫn nhìn thấy được ánh sáng chân thật, Si Mị như thế này, không có sự tà ác, đứng trước mặt tôi, nghiêm túc nóïthích tôi, đáy mắt mang theo một chút thấp thỏãrnhưng lại dũng cảm nhìn thẳng vào tôi.
Sỉ Mị thế này vậy mà lại nói dàïnhư thế, làm cho tôi không khỏi nghĩ lại lúc ở MinH-Giới, lúc tôi thổ lộ với Lãnh Mạch, không phải cũng là bộ dạng thấp thỏm nhưng cũng cảm thể hiện tình cảm thế này chứ?
Si Mi hôm nay và tôi hôm đó, trong nháy mắt phảng phất như hình ảnh chúng tôi chồng lên nhau.
Sỉ Mị cũng giống như tôi, đều là thật lòng.
Thật sự thích một người không có gì sai, cái sai chỉ là.<tội không phải là người đó.
“Sau lần bị trọng thương kia, có thuộc hạ đến tìm tôi, đừa tôi về rừng sâu dưỡng thương, những cán bộ kÍa sau khi chết, thật ra tôi cũng không có nhiều thế lực tham chiến, chỉ cần tôi chưa khỏi vết thương, hấp thụ phong ấn Ngọc Võng Lượng, việc đông.sơn tái khởi là ở trong tâm tay. Nhưng tôi một chút cũng không ngồi yên, tôi phát hiện ta tôi bị mệnh rồi, đi ngủ cũng mơ thấy cô, tỉnh dậy trong đầu cũng chỉ thấy cô, làm chuyện gì cũng là hình ảrff;cô hiện đầy trước mắt, con người của tôi có lẽ là trời sinh thích bị ngược rồi, cô không bắt nạt tôi tôi liền cảm thấy cả người không đúng cho, cho nên khi vết thương của tôi còn chưa ổn định, sau khi nhìn thấy cô, tôi mới phải kìm lòng xuống. Thử nghĩ xem, tôi không có nhà để về, đi đến chỗ nào dưỡng thương cũng không được, hết lần này đến lần khác đều là cô tìm đến muốn giết tôi?”
Tâm trạng tôi phức tạp, không biết nên nói thế nào với anh ta.
“Cho nên, Đồ ngốc.” Anh ta còn nói: “Tôi biết giữa tôi và cô có một khoảng cách không thể nào vượt qưa, nhưng chỉ cần cô cho tôi một cơ hội, cả đời này tôi nguyện dùng để chuộc tội”
Cả đời này, tôi nguyện dùng để chuộc tội…
Tôi vẫn luôn cho rằng anh ta ở lại bên cạnh tôi là muốn chơi chơi;;nhàn rỗi nhàm chán, tiện miệng châm chọc tôi, phụ nữ với anh ta từ trước đến nay có cũng được mà không có cũng không sao, thái độ bướm vườn bụi hoa của anh ta đã bắt đầu từ lúc ở trong cung điện, không ngờ đến hôm nay, anh ta lại…
Thật ra bây giờ suy nghĩ một:chút, từ khi anh ta biết rõ tôi lợi dụng anh ta nhưng vẫn đồng ý đi cùng tôi đến Minh Giới, đến Minh Giới vì bảo vệ tôi mà bản thân bị trọng thương, đến khi trở về từ Minh Giới, chỉ cần tôi gọi thì anh ta sẽ xuất hiện, cuối cùng còn cưỡng hôn tối hôm qua…
Thật sự đã eó rất nhiều chỉ tiết thể hiện anh ta thích tôi, không phải sao? Là EQ của tôi quá thấp, trong đầu tôi chỉ có Lãnh Mạch, mới không để ý đến người đàn ông bên cạnh mình, mới có ngày hôm nay… Không biết phải làm sao.
“Si Mị,thật xin lỗi, giữa chúng ta..” Tôi cứng họng, đột nhiên không biết nói gì.
“Tôi biết, cô đối với tôi chỉ có một nửa là bạn bè, nửa còn lại là hận thù, dù sao người tôi giết vừa là thầy vừa là:bạn của cô, nhưng Đồ ngốc, cho tôi một cơ hội, tôi không mong xa vời rằng đời này có thể rửa sạch sự hận thù của cô, chỉ xin cô một cơ hội, đừng từ chối tôi, ít nhất thì thử cùng tôi… ở cùng mộtf,ehỗ xem, nói không chừng hai ta lại thích hợp?”
Anh ta vừa nói vừa đến gấn nắm cằm tôi để tôi nhìn anh ta, tôi tránh né, anh’ta liền bóp cằm tôi, để cho tôi nhìn anh ta: “Đồ ngốc, nói một câu đi, thể hiện thái độ đi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.