Chương trước
Chương sau
Đất rung núi lở, núi Chu Phong suýt thì sụp đổ, một lúc sau, cơn động đất mới dừng lại.
Khói bụi xám xịt che phủ tâm mắt, tôi lo cho Lãnh Mạch, nên cố găng nghển đầu nhìn Trong lớp khói bụi, bóng dáng hai người đàn ông thoắt ẩn thoắt hiện.
Kết quả của cuộc quyết đầu bằng một chiêu đã có.
Lãnh Mạch và Si Mị vẫn đứng đối diện nhau, thân trên của Sỉ Mị lộ ra vòm ngực trần trụi, mái tóc đỏ điên cuồng đung đưa trong không trung, hàng lông mày cau chặt, hai mắt nhìn thẳng về phía Lãnh Mạch: “Thú vị đấy”
“Đáng tiếc không giết được” Lãnh Mạch nhàn nhã đáp, điệu bộ bình tĩnh như bị đóng băng.
“Giết tôi? Ha ha ha” Si Mị ngửa đầu lên bật cười sang sảng.
Hai người họ không ai bị thương.
“Lãnh Mạch đại nhân lợi hại thật” Lão Quỷ đứng bên cạnh tôi nói: “Tiếp được một chiêu của quái vật tu luyện mấy nghìn năm như Sỉ Mị vả lại còn không bị thương, đúng là hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy đây mà..
Nghìn năm trước, khi Hoàng Đế nổ ra cuộc đại chiến với Xi Vưu, Sï Mị chính là đại tướng của Xi Vưu, tuy xác thị bị đánh nát, nhưng vẫn có thể sống qua mấy nghìn năm nay, theo lời Lão Quỷ nói, e là năng lực của Si Mị đã khôi phục gần như hoàn toàn, còn Lãnh Mạch… thì lại có thể tiếp được một đòn của Sỉ Mị…
Tôi vừa cảm thấy tự hào, hãnh diện về Lãnh Mạch, vừa cảm thấy có chút hụt hãng.
Người anh tuấn, mạnh mẽ như Lãnh Mạch chắc.
chản là đối tượng theo đuổi của vô số người, tôi… có xứng với anh ta không?
“Hôm nay các người làm hỏng kết hoạch của tôi, vậy thì đừng hòng toàn thây trở về nữa” Sỉ Mị lấy hạt phong ấn Võng Lưỡng ra.
“Không xong rồi!” Lão Quỷ hét lớn: “Lãnh Mạch đại nhân, mau ngăn cản nó! Một khi nó nuốt hạt phong ấn Võng Lưỡng xuống thì anh em sẽ hòa thành một thể, dù Minh vương tới cũng không thể nào đánh thăng được nó không!”
“Lão già không chịu chết kia!” Con ngươi của Sỉ Mi co rút, một giây sau, anh ta biến mất khỏi vị trí ban đầu!
Lãnh Mạch cũng biến mất khỏi chỗ của mình ngay lúc ấy.
Tốc độ của Si Mị nhanh tới mức mắt thường không.
thể nhìn thấy được, thời gian anh ta xuất hiện trước mặt Lão Quỷ chỉ là một cái chớp mắt.
“Lão Quỷ!” Tôi quay đầu lại hét toáng lên.
Si Mị đã bắt được Lão Quỷ, anh ta đang ấn Lão Quỳ lên bức tường đá.
“Lão Quỷ!” Tôi vội vàng định xông qua đó, nhưng.
lại bị Lãnh Mạch kéo lại, đẩy tôi vê phía sau mấy bước.
Dạ Minh cũng nhanh chóng nhảy cẵng lên túm lấy Lưu Nguyệt đẩy sang một bên, Hàn Vũ thì lập tức lùi xuống.
“Lão già không chịu chết kia, tôi giết chết ông!” Sỉ Mị vung tay lên, lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu mang ánh sáng màu tím than “Không được! Si Mị! Dừng tay!” Tôi hét lớn, Si Mị giết người, ai cũng không thể can ngăn nổi!
Si Mị khựng lại, nghiêng đầu nhìn tôi: “Người phụ nữ kia, người tiếp theo chết chính là cô đấy”
Thấy anh ta không hề có ý định thay đổi suy nghĩ, tính mạng của Lão Quỷ vẫn đứng bên bờ vực thẳm, tôi không kịp suy nghĩ quá nhiều, bèn hét ầm lên: “Chẳng nhẽ anh định giết ông ấy thật sao? Ông ấy là cha đẻ của anh đấy! Anh đang giết cha đấy! Anh làm vậy là đại nghịch bất đạo!”
“Giết cha? Ha ha ha!” Nhắc tới cha để không những không làm anh ta do dự, mà tia sáng chết chóc trong đáy mắt lại ngày càng nồng hơn, cười xong, anh ta lười biếng nhếch khóe miệng lên, nói: “Sao nào? Cha đẻ giết con trai ruột của mình thì được, nhưng con trai ruột giết cha đẻ lại là đại nghịch bất đạo à? Mạng của con trai không phải là mạng có đúng không?”
“Anh tưởng ông ấy muốn giết các anh lắm sao?!
Anh biết ông ấy đau khổ đến mức nào không hả? Nếu anh không sa chân vào tà đạo thì liệu ông ấy có vì đại nghĩa mà giết chết anh không! Bất kỳ đứa trẻ nào cũng là máu thịt của cha mẹ, làm gì có cha mẹ nào bằng lòng làm tổn thương đứa con của mình chứi”
“Tôi nhớ cô từng đi qua thành phố nhà trẻ rồi nhỉ, cô đi qua thành phố ấy, rồi nói với tôi những lời này, cô không cảm thấy chột dạ sao?” Si Mị hỏi tôi.
Tôi bất giác nghẹn họng, mãi một lúc lâu sau, tôi mới tiếp tục nói với anh ta: “Được, tôi thừa nhận trên thế giới này có rất nhiêu cha mẹ biến thái, có rất nhiều người sẽ làm hại cốt nhục của mình thật, nhưng Lão Quỷ không phải loại người đó! Tình yêu mà ông ấy dành cho hai người… bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận được, trừ anh! Nếu nói ông ấy là người cha xấu xa, vậy tại sao em trai ruột của anh lại băng lòng hi sinh mình.
để cứu anh cơ chứ!”
“Đừng luôn mồm nhắc tới em trai tôi!” Anh em hình như là cái gai không được nhắc tới của Sỉ Mị, tâm trạng của anh ta thoáng chốc trở nên kích động: “Đều tại ông già đáng chết này, không ngờ ông ta lại lấy em trai tôi ra để cho vào lò luyện đan! Không ngờ lại lấy em trai tôi ra để luyện thành một viên hạt! Lợi dụng quan hệ máu mủ ruột già giữa tôi với em trai để giết chết tôi!
Tôi hỏi ông, lão già đáng chết kia, mấy nghìn năm qua ông từng thấy hối hận bao giờ chưa! Ông từng nghĩ tới cảm nhận của tôi và em trai bao giờ chưa! Hải”
Lão Quỷ vô cùng bình tĩnh, mắt nhìn chằm chăm Sỉ Mị, vài giây sau, ông lãnh đạm nói: “Điều cha hối hận nhất là khi con vừa sa chân vào tà đạo, cha đã động lòng, không nỡ giết con, nên mới dẫn đến sự hi sinh của Lưỡng Nhi, nếu phải nói xin lỗi, thì cả cha và con đều phải nói xin lỗi nó”
“Là ông có lỗi với nó! Chứ không phải tôi!” Si Mị lớn tiếng quát: “Ông không xứng làm chat! Ông chỉ biết đại nghĩa của ông, ông quan tâm chúng tôi một cách thật sự bao giờ?! Ông biết tâm trạng lúc nhỏ tôi với em trai ngày ngày nhìn cha của những đứa trẻ khác dân con đi chơi đùa ngoài sân như thế nào không?! Ông biết tôi và em trai mong ông có thể về nhà ở với chúng tôi nhiều thêm mấy ngày đến nhường nào không?! Ông còn nhớ cái đêm mẹ lệnh nặng, khi đó tôi mới năm.
tuổi, em trai mới hai tuổi, tôi chạy đi tìm ông, ông đang chuẩn bị rời khỏi quân doanh, tôi kể ông nghe bệnh tình của mẹ, nhưng ông lại không thèm về nhà, đi theo.
cái tên Hoàng Đế chết bâm kia đánh trận! Đây chính là cái gọi là đại nghĩa của ông sao?!”
Tiếng gầm của Sĩ Mị vang vắng trong dãy núi thâm sơn cùng cốc Chu Phong, tôi chưa từng nghe Lão Quỷ.
nhắc đến chuyện này, nên nhất thời ngây người tại chỗ: “Lão Quỷ… ông…”
“Cha có lỗi với hai con, cha đã phụ lòng hai con rồi” Lão Quỷ nặng nề đáp.
“Cái này…
“Cô Đồng” Lão Quỷ nhìn tôi, ánh mắt lộ rõ vẻ bi thương: “Hôm Xi Vưu tấn công vào đất Hoa Hạ, chiến tranh cấp bách, tôi không thể ở lại, nên đành phải rời đi, đến khi chiến tranh kết thúc, tôi trở về nhà, thì vợ tôi đi “Đã chết rồi” Si Mị tiếp lời, rồi cười phì một cái với vẻ lạnh lùng: “Xin lỗi bọn tôi? Vậy cũng chỉ có tôi và em trai nhìn mẹ đau khổ suốt đêm trên giường, nhìn mẹ trút hơi thở cuối cùng lúc trời rạng sáng, ông vốn dĩ là chỗ dựa của tôi và em trai, nhưng khi ấy, ông đang ở đâu? Thế là cuối cùng tôi cũng hiểu được một điều răng, trên thế giới này, bất kỳ ai cũng thể nào dựa dẫm được bao gồm cả người thân, nếu muốn bảo vệ em trai, cách duy nhất là biến bản thân trở nên lớn mạnh”
“Nhưng lớn mạnh chứ không phải đâm đầu vào tà đạo Tiểu Si à” Lão Quỷ nhìn anh ta: “Đừng tiếp tục trâm mê không tỉnh ngộ vọng tưởng hủy diệt thế giới nữa, quay đầu là bờ, Tiểu Si à”
“Quay đầu là bờ? Hứ, tại sao tôi phải quay đầu? Cái gì gọi là tà đạo, cái gì gọi là chính đạo? Cái nào đúng?
Cái nào sao? Cái nào là chân lý? Một khi tôi mạnh đến mức không ai có thể bì kịp thì tôi chính là chính đạo, tôi là người đúng, tôi chính là chân lý! Còn hôm nay, tôi sẽ trở thành chân lý duy nhất trên thế gian này”
Dứt lời, Si Mị ngẩng đầu lên, nuốt viên hạt phong ấn Võng Lưỡng trong tay xuống bụng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.