Chương trước
Chương sau
“Đừng khóc nữa, vốn đã xấu rồi, sau khi khóc lại càng xấu hơn” Lãnh Mạch ngồi xổm bên trên tôi, chỉ vào một nơi nào đó: “Để em chuyển tảng đá đó là có mục đích, để em ngã xuống nước cũng là có mục đích, người phụ nữ ngu ngốc này, tôi thật tình không biết em đang khóc cái gì, nước mắt của em là vòi rồng vơ Tôi sững sờ nhìn theo hướng ngón tay anh ta chỉ vào, cách đó không xa, băng của Lãnh Mạch đã đóng băng một cái bóng đen, chính là cái bóng đen đã kéo tôi xuống nước, tôi lập tức không khóc nữa, vội vàng đứng dậy: “Đó không phải là rắn sao?”
Tôi đứng không vững trên băng, người xiêu xiêu vẹo vẹo, may mà Lãnh Mạch có lòng tốt giơ tay ra đỡ lấy tôi rồi kéo tôi về phía anh 1a, tôi lao vào ngực của anh ta, vẻ mặt của anh ta như thể vô cùng hài hước: “Trông em thế này có khác gì ướt như con gà rơi vào nồi canh đâu.”
“Anh mới là gà ấy! Chết tiệt! Tôi không cần lòng tốt của anh!” Tôi dùng lực đẩy anh ta ra, thế mà anh ta buông tay thật, tôi liền ngã nhào về phía sau, lại ngã xuống mặt băng rồi, đau quá, còn chưa kịp ngã xuống tôi đã tỏ ra rất đau đớn.
Cú ngã và sự đau đớn trong tưởng tượng không hề xảy ra, một lần nữa tôi bị Lãnh Mạch ôm lấy eo, tôi nhìn vào đôi mắt ngạo nghễ cong xuống của anh ta liền tức giận nói: “Anh buông tôi ra! Anh buông…ưml”
Tôi bị anh ta kéo vào lòng sau đó cưỡng hôn Tôi vùng vẫy một chút, anh ta ôm chặt lấy eo tôi, tôi chỉ có thể mở to mắt và đẩy ngực anh ta ra, nhưng anh ta không hề bị lay chuyển, anh ta ngồi trên mặt băng còn tôi đứng dưới hố băng, nhiệt độ lúc này có lẽ đã âm mấy chục độ rồi, tôi lạnh tới nỗi run cầm cập, răng va vào nhau, lưỡi của anh ta lướt qua răng tôi, cảm giác như bị điện giật chảy từ đầu xuống chân, đầu lưỡi của anh ta tiến sâu vào trong miệng tôi, trong miệng tôi đều là mùi vị của anh ta, tôi chỉ có thể bị động chấp nhận, dần dần cơ thể trở nên mềm nhũn.
Lần này anh ta hôn rất dịu dàng, thời gian cũng không lâu, sau khi hôn xong mặt tôi đỏ bừng lên, tôi vô thức nép vào ngực anh ta, anh ta có vẻ rất hài lòng, liền liếm môi bên tai tôi: “Thế này mới ngoan, không giống như vừa nấy, trông như một con nhím đang xù lông vậy!”
Tôi đỏ mặt đến tận cổ, tức giận khẽ phản bác anh ta: “Anh đừng đừng đừng cho rắng như thế này tôi sẽ không tức giận nữa! Anh nhất định phải cho tôi một lý do! Tại sao anh lại ném tôi xuống nước!”
“Trên bia mộ này thiết lập một cơ quan, chỉ cần có người đến dịch chuyển nó sẽ có những động vật ăn thịt người đến tấn công em”
Giọng anh ta cực kỳ bình thản, còn tôi thì nhảy cẵng lên: “Rõ ràng anh biết bên trên có cơ quan mà anh còn muốn tôi đi dịch chuyển nó! Anh cố tình phải không!”
“Đúng vậy, tôi cố tình đó” Anh ta nhìn tôi “Anh!” Thực sự muốn tát vào mặt anh ta!
“Nhưng” Anh ta năm chặt lấy cánh tay mà tôi định giơ lên đánh vào mặt anh ta, sau đó trừng mắt nhìn tôi: “Người phụ nữ chết tiệt, tôi còn chưa nói xong, gan em lớn hơn rồi nên dám ra tay với tôi à”
“Cho dù anh có lý do gì! Anh chính là đang lợi dụng tôi! Mẹ kiếp!” Hai tay bị anh ta kẹp chặt, tôi không suy nghĩ gì mà cần vào cổ tay anh ta.
Tôi xin thề tôi không cắn anh ta quá sâu, tôi vừa mới cắn thì anh ta đã phản ứng lại rồi, mẹ ơi không ngờ tôi đã cắn một đại vương gì đó của Minh giới! Anh ta mạnh như vậy, chưa biết chừng anh ta tức lên liền giết chết tôi thì phải làm sao đây!
Nghĩ đến đây tôi liền thả anh ta ra, nhưng trên cổ tay anh ta vẫn xuất hiện vết căn màu đỏ còn in lại dấu răng, anh ta không nói gì, tôi không dám nhìn anh ta liền cúi đầu thật thấp và giọng nói nhỏ hết mức có thể: “Ai ai ai bảo anh bắt nạt tôi chứ! Đây đây đây coi như là trả thù đi!”
Anh ta vẫn không lên tiếng, tôi nuốt nước bọt, cảm thấy sợ hãi, anh ta sẽ không băm tôi ra thành trăm mảnh đấy chứ…
‘Sau một lúc, lòng bàn tay anh ta đột nhiên áp lên đầu tôi, tôi đoán rằng có lẽ anh ta muốn bẻ đầu tôi, nhất thời sợ tới nỗi run lẩy bấy, không dám động đậy, nhưng tôi lại nghĩ nhiều rồi, anh ta chỉ dùng lực một chút xoa đầu tôi, sau đó nói: “Món nợ này ghi lại trước, hôm khác sẽ tính với em, bây giờ phải xử lý chuyện này trước”
Thế này là xong chuyện sao? Anh ta không nổi nóng! Không tức giận, không đánh tôi sao?
Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ta, chớp chớp mắt, anh ta lườm tôi: “Sao vậy, em muốn chết dưới tay tôi sao”
“Không không không!” Tôi nhanh chóng lắc đầu: “Cái đó, đúng rồi! Việc chính! Việc chính! Tôi tin mọi việc mà anh làm đều có lý do của nó, anh nói đi, có phải mấy con động vật ăn thịt người kia sẽ có manh mối gì đúng không?”
Lãnh Mạch lại lườm tôi, vô cùng hung dữ, tôi rất không có tiền đồ, liền cúi đầu xuống như một cô vợ nhỏ, thôi bỏ đi, một cô gái tốt co được thì dãn được, tôi không thèm so đo với anh ta.
Anh ta đứng dậy rồi tiện tay kéo tôi ra khỏi hố băng, sau đó nói với tôi: “Con ma nhỏ đó đánh giá quá cao khả năng của bản thân, quá kiêu ngạo rồi, mặc dù con trùng ăn thịt người này rất lợi hại, chỉ cần nó dính lên người, người đó nhất định sẽ chết, nhưng” Nhìn thấy tôi sợ đến nỗi xanh hết mặt mày, anh ta cũng không đùa tôi nữa sau đó lại nói tiếp: “Con trùng này có thể phá hủy bia mộ của con ma nhỏ. Cho nên nhất định phải để em dụ nó ra, tôi mới có thể đóng băng nó được, em hiểu chưa?”
Anh ta có thế giải thích với tôi, cũng coi như một sự tiến bộ lớn rồi, tôi làm sao còn có thể giận anh ta được nữa, tôi liền nắm chặt tay áo anh ta: “Tại sao anh không trực tiếp đóng băng con trùng đó, mà cứ muốn tôi làm mồi nhử: “Nói em ngốc đúng là ngốc thật” Anh ta lại gõ đầu tôi: “Loại trùng này có xúc giác vô cùng nhạy cảm, cho dù tôi che giấu hơi thở của mình, nó cũng có thể cảm nhận được tôi không phải người, như vậy nó sẽ không xuất hiện, nó không xuất hiện, cho dù là Ngọc Hoàng Đại Đế cũng không thể giúp gì được, chỉ có duy nhất con người, loại trùng này.
không thể cưỡng lại sự cám dỗ của thịt người.
“Anh đừng nói một cách đáng sợ như vậy được không?” Làm như tôi là thức ăn của chúng vậy: “Vậy chúng ta phải làm thế nào?
Con trùng đó đã bị anh đóng băng rồi, làm thế nào để phá hủy bài vị của con ma nhỏ kia?
“Cái này thì phải dựa vào em” Anh ta nhìn tôi “Tôi sao?” Tôi nhất thời cúi gäm mặt xuống: “Anh sẽ không để tôi đi làm mồi nhử con trùng kia đấy chứ? Nhỡ con trùng đó dính lên người tôi thì sao? Anh có thể cứu tôi không?”
Lãnh Mạch lại khinh bỉ nhìn tôi: “Máu của người ký khế ước có thể thay đổi, hòa tan và thuần hóa vạn vật, nhưng tiềm lực của em vẫn chưa hoàn toàn bị đánh thức, cho nên tạm thời vẫn không thể sử dụng máu của mình một cách tốt nhất, em hấy nhỏ máu xuống nền băng, chuyện còn lại giao cho tôi”
Máu của tôi có thể hòa tan, thuần hóa vạn vật sao? Nghe có vẻ rất cao cấp! Nếu như tôi có năng lực này, cộng thêm kỹ năng mà sau khi giúp Ác Quỷ nữa, chẳng phải tôi sẽ có hai năng lực sao? Đến lúc đó sẽ không còn bị người ta hạn chế nữa và sẽ không bị người ta áp bức, ngay cả Lãnh Mạch cũng không phải sợ nữa rồi, hahaha!
Lãnh Mạch hết kiên nhẫn liền nắm lấy bàn tay của tôi, rạch lên đó một đường, tôi cảm nhận được một sự đau nhói đến từ lòng bàn tay, tay của tôi bị anh ta làm rách rồi, một giọt máu từ không trung rơi xuống mặt băng.
Trước khi rơi xuống mặt băng, giọt máu này đã bị Lãnh Mạch đóng băng, thực sự là không thể tin được, tôi nhìn chăm chăm vào giọt máu đã bị anh ta đóng băng, một giọt máu rất nhỏ bay đến chỗ của con trùng ăn thịt người.
Giọt máu rơi xuống lớp băng đã đóng băng con trùng kia, toàn bộ mặt băng đột nhiên bị nhuộm trở thành màu đỏ máu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.