Sau trận đại cuồng Phong của anh Tống Gia Minh thì khả Uyên đã ngất lịm tại chỗ.
Cứ tưởng cô sẽ ngất lâu ai ngờ có một lúc đã tỉnh lại, khuôn mặt Gia Minh đầy lo lắng nhìn khả Uyên,cô mở mắt ra nhìn người đối diện...
- Anh nhìn gì,hành em ra nông nỗi này rồi còn nhìn nữa à...
Gia minh xua xua tay giải thích..
- Không... Anh đã hết sức đâu mà...Hì..
- Cái gì...?
- Không...Không có gì... Anh tắm cho vợ rồi vào nghỉ.
Tắm rửa xong Gia Minh bế khả Uyên về giường,lại chiếc tủ đồ lấy quần áo vào thay cho cô...
Khả Uyên thấy ngại vội gàn tay Gia minh
- Để em tự mặc được..
Gia minh nhìn khả Uyên nghi ngờ hỏi.
- Thật không?
- Thật...
- oh vậy là anh vẫn chưa làm em liệt giường được rồi,vậy là có thể nói đêm qua anh vẫn chưa làm em hài lòng rồi...
Khả Uyên cứng miệng nhìn Gia Minh,anh đang đưa tay lên cằm để suy nghĩ..
- Anh... Anh còn nghĩ cái gì nữa,mau mặc đồ vào cho em..
Gia minh nhìn khả Uyên cười gian tà.
- Anh đang nghĩ xem phải làm sao cho em khuất phục anh.Chứ cả đêm qua mà em vẫn còn xuống được giường thì anh đúng là yếu sinh lí mà..
Choang....
" cái gì yếu sinh lí, một đêm 10 hiệp sáng hai hiệp mà vẫn kêu, tên ngốc này thật sự là trâu bò, anh ta ngốc như này thì hiếm người địch lại được "
Những lời này chỉ dám để trong đầu,chứ cô thật sự phát sợ Gia minh rồi, cũng tại cô mời chào anh ta đêm qua chứ không làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-kho-trinh-chung/192261/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.