Vào phòng khả Uyên ngồi phịch xuống giường nhìn vào tấm ảnh để ở kệ trước giường, cô nhớ mẹ mình rất nhiều. Cô nhớ lại những chuyện từ ngày mẹ cô mất đi cô sống trong căn nhà này giống như địa ngục vậy, mẹ con khả Như luôn bắt lỗi dù cô không làm gì sai cả, những ngày sống phải nhìn nét mặt của người khác thật sự không vui tí nào.
Ba cô là một người cũng gọi có tí gọi là máu mặt trong giới kinh doanh nên cô chị gái của cô chưa bao giờ là biết quý trọng một ai, trong mắt cô ta thì ai cũng chỉ là người hèn mọn, riêng cô thì luôn là cái gai trong mắt cô ta cần phải nhổ bỏ.
Cô biết rõ việc kết hôn với một người ngốc thì sẽ phải chịu thiệt thòi nhiều, chắc chắn cô sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều. Nhưng nghĩ đến việc ba cô đã hứa hôn với người ta rồi mà ba cô lại hủy với người ta thì không hay, nếu người ta không làm khó dễ thì còn đỡ,còn người ta làm khó dễ thì ba cô sẽ rất vất vả trong giới kinh doanh.
Nếu như kiến thức cô biết thì gia thế của Tống gia so với nhà cô thì chắc chắn ba cô phải nhún nhường vài phần rồi, đành nhắm mắt lấy một thằng ngốc để giúp ba trong việc kinh doanh của tập đoàn thôi, hai mẹ con cô cũng đã nợ ba cô quá nhiều rồi, ba đã dành hết tình yêu thương cho hai mẹ con cô thì cô không thể ba phiền lòng được.
Cô nghĩ hồi rồi tặc lưỡi cái cho tinh thần thoải mái hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-kho-trinh-chung/192250/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.