Nói xong khả Uyên tặng cho ả một nụ cười khinh bỉ. Cô quay ra chỗ ba mình nhẹ nhàng nói.
- về thôi ba, để cho chị ta phục vụ chồng con.
Ngô kiến Thuần nhìn khả Uyên, ông giờ mới hiểu được đứa con gái của mình khổ sở như thế nào khi bị mẹ con nhà khả Như hành hạ sau lưng ông, ông bước đến cùng Khả Uyên bước đi không quên để lại cho cặp nam nữ trên giường một cái nhìn khinh bỉ.
- cô cậu cứ ngồi đấy làm gì nữa, đứng dậy mà chơi đùa với nhau tiếp đi, chúng tôi không làm phiền nữa...
- Ba...!
Giọng gia Minh giờ đã lạc đi, anh hiểu từng câu nói trong đó, anh giờ rất khó xử, đã ngủ với ả mà phủi tay thì không được, mà lấy về càng không....
Anh muốn nổ tung cái đầu lên,anh chỉ biết im lặng ngồi nhìn Khả Uyên bước đi, thanh hình yếu ớt đó lại quá bình tĩnh trong chuyện này, anh đã hiểu vì sao vợ anh lại đối với anh như vậy.....
bước đi khả Uyên đã rơi nước mắt, người đầu tiên cô yêu, chồng ngốc của cô giờ đã bị san sẻ cho chị cô, cô chỉ biết ước gì anh đừng bao giờ bình thường lại, cứ ngốc nghếch như ngày đầu cô gặp thì có phải là hạnh phúc không?
cô chỉ mong anh chỉ là duy nhất của cô, nhưng nếu Làm vậy ba cô sẽ khó xử, ba cô đã bao bọc yêu thương cô như vậy làm sao cô có thể để cho danh tiếng của ba bị hủy hoại trong tay của Khả Như chứ, cô chỉ khó hiểu vì sao cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-kho-trinh-chung/1405308/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.