Tại công ty.
Gia minh vẫn cắm mặt vào chiếc máy tính, mặc cho khả Như đi vào tự nhiên....
- oa, đúng là khí chất, báo chí nói không sai, nhị thiếu gia của Tống gia hay là chủ tịch tống thị thông minh,đẹp trai vậy mà lại đi lấy một đứa con hoang làm vợ thật là tiếc...
Khả Như ẻo lả đứng sát mép bàn làm việc của anh,khiến gia Minh khó chịu ra mặt...
- Ngô tiểu thư, cô vào phòng tôi sao không gõ cửa?
Cô ta gần như mất đi sợi thần kinh xấu hổ mà cứ thế áp sát vào người gia Minh.
- tống tổng tài,người tài giỏi,bao nhiêu cô gái muốn có,những trâm anh thế phiệt,gia thế khủng sao anh không mở lòng, mà lại đi lấy đứa em gái của em vậy,nó có giúp anh thoả mãn Không? Nó là con điếm sành trai chắc nó đã bỏ thuốc cho anh mê nó rồi chứ gì...?
Gia minh thấy ả nói vậy càng thêm phần khinh bỉ.
- Ngô khả Như, ý của cô là sao?
Khả Như như hiểu ý trong câu nói,ả lả rả đáp lời anh nhưng không quên cởi nút cúc áo sơ mi trắng ở ngực ra, bộ ngực mặc như không mặc của ả lồ lộ ra trước mặt anh.
- Vậy là anh đã hiểu rồi, em chỉ muốn đến mời anh tối nay đến ăn tối với em thôi...
Gia minh nhìn thấy ngực ả mà chỉ muốn ói luôn tại chỗ nhưng vì phép lịch sự, anh cố ý giả vờ nhìn sâu vào ngực ả suy nghĩ.
"ngực gì mà chảy muốn xuống rốn thế kia cho ông, ông cũng không thèm, ngực mướp mà đòi so với bưởi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-kho-trinh-chung/1405302/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.