Tuyết tần tức muốn nổ đom đóm mắt nhưng vẫn kìm nén lại chửi chí hào.
- mày....!để hôm nay chồng tao về xem mày có ở nổi trong nhà này không,tống gia không chứa chấp loại người ăn nói bố láo với chủ, để tao xem mày sẽ ăn nói kiểu gì đây,mày ăn nói cũng gớm nhỉ..?
- hư... Bà nghĩ bà là ai mà tôi phải sợ, bà nên nhớ 5 năm bên pháp bà đã làm gì, mang tiếng đưa Gia kiệt qua đó chăm lo, nhưng ngày mà bà vào thăm nó chỉ đếm trên đầu ngón tay, bà có cần tôi vứt hẳn tập tài liệu ra trước mặt bà không...? -chí hào vẫn khí chất ngời ngời nhìn bà ta cười nói.
- mày.. Thằng oắt con. Mày không có yên với tao đâu... -tuyết tần dậm chân quay người lên lầu miệng không ngừng chửi rủa....
- Tôi chờ, bà tưởng tôi sợ...!-anh vẫn còn vểnh mỏ lên nói theo bà ta ra vẻ đắc ý lắm.
Khả Uyên, Gia minh, Minh khang, Tinh vân bốn người họ ngồi há hết miệng ra vì sốc, gia Minh có lẽ là người sốc nhất. Người em luôn theo anh không dời anh nửa bước lại chính là em trai ruột của mình,vậy mà bao năm qua anh luôn tìm kiếm.
- chuyện này là sao hả chí hào? -Gia minh suốt sắng hỏi chí hào.
- Anh cứ bình tĩnh, sếp của em mà mất bình tĩnh là em lại lên núi tu hành thì chết.... -chí hào cười cười gãi đầu nhìn người anh tổng tài của mình.
- chí hào em.. Em là..? -Minh khang muốn hỏi mà cứng cả họng không nói nổi.
- chuyện ý lát về phòng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-kho-trinh-chung/1405297/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.