Sau khi bị đuổi ra ngoài, Diệp Tỉnh An ủ rũ cúi đầu đi lang thang trên đường, anh muốn mua một hộp thuốc lá, nhưng cuối cùng lại đi đến cửa hàng mua một ly nước cam, sau khi uống hết ly nước cam, anh còn chưa muốn đứng lên, lại kêu thêm một ly sữa tươi nữa.
Cứ như vậy, anh ngồi hết cả một buổi chiều, trong cửa hàng, mấy người khách dồn dập ra vào, thay nhau liếc mắt nhìn về phía người đàn ông cao lớn nhưng vẫn còn uống sữa tươi.
Đến gần tối, Diệp Tỉnh An cảm thấy đau bụng, chạy vào toilet mấy lần, lúc đi ra khỏi cửa hàng thì trời đã tối hẳn, anh ngẩng đầu nhìn lên một chút, lại tiếp tục đi lang thang, bất tri bất giác lại chạy đến trước cửa nhà Cửu thúc.
Diệp Tỉnh An lấy hết dũng khí, nhấn chuông cửa, đợi một phút đồng hồ, người giúp việc ra mở cửa, vừa nhìn thấy anh, không nói hai lời liền đóng sầm cửa lại, Diệp Tỉnh An nhìn cánh cửa trơ trọi, trong lòng kinh hãi.
Tại sao gần đây anh lại trở nên kém cỏi như vậy? Đường đường là một chủ tịch tập đoàn, hiện tại ngay cả người giúp việc cũng dám khi dễ anh, nhưng anh cũng không có cách nào gây khó dễ cho họ, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, hiện tại đến cả con chó của Cửu thúc anh cũng không dám chọc đến.
Diệp Tỉnh An gãi gãi đầu, lùi về phía sau mấy bước, ngước lên nhìn cửa sổ lầu hai, sau đó như người mất hồn rời đi.
Vậy mà anh vừa đi không bao lâu, rèm cửa sổ lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-kho-khong-nghe-day/22830/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.