Nó cứ loanh quanh mãi bên hắn. Ở đây nó đâu có quen ai. Dù nhà nó là một dòng họ Vương cao quý nhưng nó chẳng bao giờ đồng ý đi dự mấy cái tiệc này. Ba mẹ nó cũng chiều, không ép, ép mỗi việc đám cưới. Đấy cũng là cái việc mà nó nghe theo ba mẹ vì có làm gì được nữa đâu! Đời đúng là nhiều kiểu mà.
Đã đến lâu mà chẳng thấy cô gái nào đến. Nó cứ bồn chồn. Như thấy điều đó, hắn cười với các vị khách cực kì giả tạo rồi thì thầm bên tai nó:
- Không thấy phải không? Anh đã nói là anh không có bạn nữ thân nào mà.
- Chẳng lẽ em bị leo cây? Mà cô ấy còn có số em nữa kia. - nó phụng phịu.
- Anh có phải thánh đâu mà biết. Thôi ra kia ngồi đi, đứng mãi em không mỏi chân à? -hắn nói xong thì kéo nó đi.
Nó với hắn ngồi bên nhau, cùng nâng lên một ly rượu đỏ, cụng li rồi uống. Bên cạnh hắn và nó là 2 người phụ nữ nhìn khá trẻ, nhìn nó với ánh mắt ghen tị, hình viên đạn. Nó nghĩ ra một trò rất là "hiền lành":
- Chồng ơi! Hai chị kia nhìn vợ ghê quá chồng ơi! Chắc vợ sắp chết rồi. - nó dựa đầu vào ngực hắn, giọng nũng nịu, mắt thì như sắp khóc.
- Nghe thấy chưa 2 em gái của anh? - hắn quay sang 2 cô gái.
- Không ngờ cũng bị anh phát hiện về nước. Đúng là khó qua mặt anh trai. - cô gái đầu tiên bỏ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ho-oi-vo-yeu-chong-mat-roi/2393792/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.