"Bất ngờ thật đấy! Em không thể ngờ chịlại là chị cả của tổ chức này!" - Tuyết thốt lên. Chị ấy hiền lànhnhư vậy mà lại là người đứng đầu ở đây. Giả nai quá!
"Vậy còn em, sao lại vào cái tổ chức nàylàm gì, rất nguy hiểm. Tốt nhất là rời đi đi!" - nó nghiêm túc.Nó quý Tuyết nhưng mà cho cô vào đây thì không thể chắc chắn sự an toàncho cô.
"Không. Chị có tin bố em còn sốngkhông?" - Tuyết nhìn cô.
"Bố em? Chẳng phải bố em chính là em của bốchị sao? Ông ấy còn sống?"
"Người chị gọi là bố nuôi chính là bố em.Chính ông đã giới thiệu em vào đây!"
Bố nuôi? Ông giới thiệu Tuyết vào đây?
Thực sự là từ khi nó nhận ông là bố nuôi vìsẽ có lợi cho tổ chức cô chưa từng nhìn mặt ông. Ông không ra mặt xuấthiện mà là đứng trong bóng tối. Chưa ai có thể đánh lại được ông,kể cả nó!
"Có một chuyện nữa có lẽ chị không tinnhưng mà bố chị không phải tự tử mà là...chị Mĩ giết. Chuyện này chị không biếtphải không?" - Tuyết ngờ hỏi.
"Mĩ giết? Là thật sao?" - nó không thểtin. Người chị của nó giết sao?
"Bố em bảo vậy. Ông luôn theo dõi bốchị nên bố em bảo vậy."
"Được rồi, chị về trước. Hai người quản nơinày cho cẩn thận, tôi sẽ quay trở lại đây."
Quay sang Tuyết, nó nói: "Chị cần em giúpnhiều đấy!"
Ra khỏi bar, nó lại trở về nhà.
“Bố, con sẽ trả thù cho bố. Chị ta không phải là chị của con, không bao giờ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ho-oi-vo-yeu-chong-mat-roi/2393770/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.