Chương 32: Điểu tận cung tàn.
Giữa màn sinh tử, không có cái gì là nhẹ tựa lông hồng, chỉ có những kẻ chưa thực sự đối diện với nó mới viết lên những câu văn đầy dối trá, màu sắc. Ngay giữa lúc này, đôi chân An nặng nề dính chặt trên mặt đất, máu dồn lên não, và nỗi sợ hãi bủa vây tới chết lặng. Móng tay bấu chặt vào tấm lệnh bài tới nỗi gãy nát cũng không hay biết. Trong đám đông kia, nàng vẫn có thể nghe thấy tiếng hét thất thanh gọi tên mình của ai đó. Nàng tuyệt vọng, nàng không có cái dũng khí nhắm mắt chịu chết, thế nên An cứ thế vô thức mở to mắt nhìn đao kiếm lao về phía mình.
Dưới chân nàng, từng vòng ánh sáng bủa vây lấy mỗi lúc một rộng. Khi những tấn công kia bị ngăn cách bởi một kết giới nhàn nhạt, trong những âm thanh giận dữ điên cuồng, An tựa đầu vào một lồng ngực buốt giá. Một cái ôm với hơi thở lạnh lẽo phảng phất trên đỉnh đầu. Bàn tay trắng muốt với những ngón tay có khớp xương thon dài đưa lên che đi mắt nàng.
Vạn vật như trở nên yên tĩnh một cách kì lạ. Chỉ có hương thảo mộc quen thuộc vờn quanh chóp mũi nàng, thoang thoảng trong đó mang theo cả mùi yên chi ngọt ngâý.
Trận chiến bên ngoài bởi vì một nhóm hắc y tiến tới mà biển đổi một cách ngoạn mục. Những người này tiến vào đám đông, dùng sự thần kỳ mà truy gϊếŧ địch một cách có chủ đích. Đám người Lưu Sang có thể thấy rõ biển người dần dần biến mất.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-gia/235731/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.