Chương 15: Cô gia về lại mặt
Khi An tỉnh dậy thì xe ngựa vẫn đang lăn bánh. Gối đầu trên đùi lão cô gia, suиɠ sướиɠ trở mình, cảm nhận chỗ đau chỗ sưng cũng đã không còn đau như lúc mới ăn đòn nữa. Nàng mười phần khoan khoái mà duỗi thẳng cẳng hưởng thụ ưu đãi từ trên trời rơi xuống này.
Ngước mắt thấy lão cô gia vẫn đang nhắm mắt nhập định, dường như không thèm phản ứng với con sâu gạo to xác đang quằn quại trong lòng mình. Từ góc nhìn của An, liền có thể nhìn rõ từng nếp nhăn trùng xuống trên làn da đã không còn xuân sắc, bị thời gian ấn xuống những dấu vết tàn phai. Chiếc cổ cao gầy này hẳn một thời cũng đầy quyến rũ và gợi cảm, giờ chỉ còn lại một bó khô gầy như cỏ úa. Hương thảo mộc thoang thoảng chóp mũi, khiến lòng người bình yên, dù chỉ còn là một cái túi da nhăn nheo, mùi hương vẫn còn đó, quyến rũ lòng người đến vậy.
Nhớ tới bóng lưng thẳng tắp như tùng, tứ chi thon dài, cùng làn da dưới vạt áo trắng nõn như ngọc, An có một loại nghi ngờ không biết phải bắt đầu từ đâu. Bỗng nhiên nàng có chút lớn mật, đầu ngón tay hơi run run, khẽ khàng chạm lên nút kết ở cổ áo của lão cô gia. Người kia hơi thở đều đều, dường như cũng không phát hiện. Chỉ cần thêm một chút nữa, chỉ một chút nữa là có thể bóc ra cái nghi ngờ như dằm ghim trong lòng nàng. Từng chút, từng chút, nút kết được nới lỏng ra. Nàng nín thở, đang thập phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-gia/235714/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.