– Chú… chú đã xem hết rồi ạ?
– Tôi không cố ý, chỉ là lấy đồ cho em nên sẵn tiện coi luôn, vả lại là quần áo lót của em đập vào mắt tôi, chúng quá thu hút.
Câu nói từ miệng của anh thốt ra nhẹ nhàng, nhưng lại vô cùng nặng nề đối với Kiều Chi! Cô ôm mặt nói không nên lời. Thấy bên trong Kiều Chi im re Chung Dương lại ôn hòa nói tiếp.
– Chi Chi, em không muốn màu đen vậy để tôi đổi.
Kiều Chi xanh mặt vội vàng cuống cuồng ngăn anh lại đáp: – Dạ, không cần đâu ạ, màu này đã được rồi.
– Vậy em mau mặc vào đi, ở trong phòng tắm nhiều không tốt.
– Vâng… cảm ơn chú.
Kiều Chi mặt mày mếu máo, bộ dạng đau khổ chậm rãi thay bộ đồ mà Chung Dương đã chuẩn bị. Nếu có thể cô chỉ muốn ở luôn trong nhà tắm không ra ngoài nữa, Kiều Chi lề mề tận 20 phút mới mở cửa đi ra đã thấy Chung Dương đứng đó, Kiều Chi vội vàng cúi đầu, nhìn bộ dạng né tránh rầu rĩ của Kiều Chi dù biết rõ lý do nhưng Chung Dương vẫn cố tình hỏi sắc mặt tựa hồ còn thoang thoảng ý cười nhẹ.
– Em sao đấy?
Kiều Chi ảo não lắc đầu: – Không có sao ạ, chú cũng đi tắm đi, em đã bật nước cho chú rồi!
– Em ngại sao?
Kiều Chi mím môi thở dài, đắn đo ít phút cô khẽ đáp:
– Một chút ạ!
Chung Dương bất ngờ bước đến giữ lấy bã vai cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-gia-vo-tre-2/2573135/chuong-33.html