Một tuần sau,
Đám cưới của hai người đã xong xuôi hết cả, anh lại quay lại với công việc của mình
Hôm nay anh nhất quyết sang Đức để tìm gặp cô gái tên là Bảo Trâm mà bạn bè và người bác nhắc đến là ai
Chuẩn bị hành lý xong anh không để ý mà vứt lá thư ở nhà, cô nhìn thấy thì kinh ngạc vội mang xuống cho bà ấy
xem
Hai mẹ con lo lắng anh sẽ nhớ ra mọi chuyện thì rất rách việc, bà liền giả bệnh để anh không đi công tác nữa mà ở nhà chăm bà
Ấy thế nhưng anh không quan tâm mà rời đi một nước một, bà đau đớn khi thấy anh vì tình yêu mà bỏ gia đình
Ớ Đức,
Hôm nay, cô ấy và con trai đang đi chơi thì vô tình gặp mặt Khuê, hai người học cùng khóa năm ấy do Khuê đi học muộn
Cô ấy đẩy Đỗ Lăng ra sau giọng nghiêm túc
"Sao cô ở đây!?""Chị Trâm, em là bạn của Thảo! Thật ra anh Tùng đã bị gia đình xóa sạch trí nhớ về chị và thay Thảo vào đó, em muốn xin lỗi chị thay bạn ấy" Khuê lo lắng sợ cô ấy không tha thứ"À ra là chuyện đó, tôi không để bụng đâu! Anh ấy vẫn nên có một cuộc sống tốt đẹp bên cô ta thay vì tôi! Tôi chỉ là một họa sĩ nghèo nàn làm đủ việc để nuôi con" Cô ấy bế cậu bé lên tính rời điMinh Khuê đưa tay ra muốn giữ vai cô ấy lại nhưng lại sững sờ khi vai cô ấy chỉ có da bọc xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-dien/3645966/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.