Một tuần sau,
Ở biệt thự họ Đỗ đã được dựng một cái rạp đám cưới, cô ngồi trong phòng cảm thấy vui trong lòng
Anh thì ngồi chỉnh lại đồ, nhìn anh chăm chút cho bản thân làm cô khá ngạc nhiên, cô không biết anh đang mong chờ gặp cô ấy
Ở sân bay,
Em gái anh đang đứng đợi ai đó, máy bay hạ cánh, một người phụ nữ đi xuống. Nhìn vừa lạ mà lại vừa quen
-"Hôm nay, anh ấy cưới sao?" Cô ấy đưa mắt nhìn cô ta
-"Chị mau lên" Cô ta kéo cô ấy đi
Cô ấy vừa kéo cái vali vừa chạy theo cô ta đến nhà xe, hai người vội vàng lái xe về biệt thự
Ở biệt thự lúc này,
Cô và anh đã bước đến lễ đường, anh đứng trên đấy háo hức nhìn ra cửa cổng, mong chờ cô ấy với bộ váy cưới chạy vào
Nhưng không như anh mong chờ, cô bước vào, nụ cười trên môi anh vụt tắt,ánh mắt anh sắc lạnh nhìn cô
Cô cùng cha anh bước đến bục, cô đi lên đứng đối diện anh vui vẻ:"Tùng có muốn kết hôn không?"
-"Không!" Anh phũ phàng nói, giọng chỉ đủ để cô nghe
Cha xứ bắt đầu làm lễ, vừa đọc xong thì phù dâu và phù rể cùng mang nhẫn đến cho hai người
Cô cười gượng cầm nhẫn muốn đeo cho anh, tay cô vừa chạm đã bị anh hất ra, anh ghét bỏ gằn giọng
-"Cưới Trâm thì đeo nhẫn!" Anh nhăn mặt lông mày nhíu chặt
Khi mọi người đang sững sờ thì cô ta kéo Bảo Trâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-dien/3645948/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.