Trong phòng khách, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Muôn vạn ánh mắt của mọi người đổ dồn vào người đã mất tích ba tháng, hoặc là mừng rỡ như điên, hoặc không thể tin, hoặc khiếp sợ kinh hoàng hay lo lắng bất an.
“. . . Anh?”
“Cậu chủ?” Dì Liên vui đến phát khóc: “Cậu. . . Cậu không có việc gì, thời gian vừa rồi cậu đi đâu vậy?”
Ông chú loạng choạng, lắp bắp: “Thiện. . . Cháu không chết? Đây, đây là chuyện gì vậy?”
“Vũ tổng. . .” Vẻ mặt Kiều ngạc nhiên, nhưng theo đó lại càng nhiều hơn là sợ hãi.
Mặc dù những người có mặt ở đây không tận mắt chứng kiến sự việc nhưng kết quả điều tra sau đó cho thấy chiếc du thuyền đang đi trên vùng biển rộng lớn đã phát nổ và thân tàu bị hư hỏng nặng nề, nhân viên trên thuyền cũng chết và bị thương hơn nửa, anh thậm chí còn biến mất trong biển cả bao la.
Đội cứu hộ đã tìm kiếm ở vùng biển gần đó 20km trong vòng ba ngày. Theo chuyên gia cứu hộ có kinh nghiệm báo cáo, cơ hội sống sót của anh không cao.
Vì vậy trong lòng tất cả mọi người, đều cho rằng anh đã chết trong vụ nổ thuyền rồi chìm xuống đáy biển. Mặc dù không thể tìm thấy di thể, nhưng mọi người vẫn xây mộ cho anh.
Đã ba tháng qua đi, sao người này có thể trở về một cách êm đẹp như vậy?
Trong ba tháng này, rốt cuộc anh đã đi đâu, xảy ra chuyện gì?
Nếu như không có chuyện gì, tại sao lại đợi ba tháng sau mới trở về?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-de-lai-nhieu-tien-cho-em-the/1107182/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.