Lạc Ninh chăm chú nhìn Diệp Tử:
“Nếu trên đời thật sự có người như thế, thì cậu nhất định phải giới thiệu cho mình.”
Diệp Tử tò mò:
“Làm gì vậy?”
Lạc Ninh trầm lặng vài giây rồi nghiêm túc đáp:
“Mình muốn nhờ người đó xem giúp, có thể tìm ra được ba mình không. Muốn hỏi ông ấy vì sao lúc nào cũng xuất hiện trong giấc mơ của mình với dáng vẻ đó.”
“Chị Ninh, ba chị thường xuất hiện thế nào trong mơ vậy?”
Tiểu Cầm vừa bước vào vừa hỏi, “Chị kể em nghe đi, em cũng hơi biết chút chút mấy chuyện đó, nhưng không nhiều đâu.”
Diệp Tử vội kéo Tiểu Cầm lại:
“Tiểu Cầm, không ngờ em còn có tài này đó. Vậy mau giúp Ninh Ninh xem đi.”
Tiểu Cầm chăm chú nhìn Lạc Ninh, chờ cô trả lời.
Lạc Ninh hơi do dự, rồi nói:
“Ba chị mất trong một vụ tai nạn xe khi chị còn nhỏ. Nhưng chị thường mơ thấy ông toàn thân đẫm máu đến tìm chị, nói rằng ông bị người ta sát hại.”
Diệp Tử tiếp lời:
“Giấc mơ đó cứ lặp đi lặp lại từ nhỏ đến giờ, gần như là ác mộng dai dẳng luôn.”
Tiểu Cầm mím môi, nhìn Lạc Ninh một lát rồi nói:
“Chị Ninh, chuyện này em cũng không dám chắc, nhưng nếu chỉ xét theo giấc mơ thì… có thể ba chị còn oan khuất gì đó nên mới hay hiện về.”
“Chị chắc chắn là ba chị mất do tai nạn xe à? Chị có tận mắt thấy không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cuoi-voi-la-canh-sat-ngam/5080170/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.