Lục Thừa Uyên hơi ngẩng cằm: “Tôi là chồng của Lạc Ninh, tôi tên Lục Thừa Uyên, là đội trưởng đội hình sự phân cục Nam Thành.”
Thẩm Trung Hiền quan sát Lục Thừa Uyên, luôn cảm thấy gương mặt này quen quen, giống ai đó, nhưng nhất thời không nhớ ra được, mà cũng lười nghĩ thêm.
Kệ đi, giải quyết chuyện trước đã.
Ông ta giơ tay chỉ vào hai người phụ nữ đang ngồi đối diện Lạc Ninh.
“Đây là bác sĩ Vương và bác sĩ Hạ, anh nhìn xem mặt họ bị bác sĩ Lạc đánh đến sưng như đầu heo. Anh là cảnh sát, anh nói xem phải xử lý thế nào?”
Lục Thừa Uyên bình tĩnh đáp: “Vậy trước tiên tôi muốn hỏi bác sĩ Vương và bác sĩ Hạ, vì sao vợ tôi lại đánh hai người? Các cô cũng không phải trẻ con ba tuổi, chắc chắn là có lý do.”
Hạ Đình Đình và Vương Vi liếc nhìn nhau, không nói tiếng nào, vì trong lòng có tật.
Lạc Ninh cong môi, đuôi mày khẽ nhướng lên.
“Sao lại im lặng rồi? Lúc nãy trong nhà vệ sinh hai người nói chuyện vui vẻ lắm mà. Giờ đã có viện trưởng ra mặt chống lưng, nhớ phải nói thật nhé.”
Hạ Đình Đình tức tối trừng mắt nhìn Lạc Ninh:
“Cho dù chúng tôi có nói xấu cô, cô cũng không thể ra tay đánh người chứ? Hơn nữa còn đánh nặng như vậy, chúng tôi lấy mặt mũi đâu gặp người ta nữa?”
Lạc Ninh: “Đó là chuyện của cô, liên quan gì đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cuoi-voi-la-canh-sat-ngam/5080159/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.