Cả đêm Lan Chi không cách nào có thể ngủ được, mỗi khi Quang Ninh trở mình một cái thì người cô lại run lên, thời gian cứ trôi qua như vậy cho tới khi cô hoàn tòan mệt mỏi, hai mắt bắt đầu nhắm lại nhưng vừa thiếp đi được một chút thì tiếng hét của mẹ Trần đã vang lên khắp phòng.
“ Hai đứa làm cái gì đây a “.
Trần Quang Ninh ngồi bật dậy sau đó mệt mỏi lấy tay day day trán.
“ Mẹ không thể kêu con trai mẹ dậy một cách dịu dàng được sao? “
Dịu dàng? Ông tướng của tôi ơi tôi không thể vuốt nhẹ anh rồi thì thầm vào tai anh rằng _ Dậy đi bé yêu à, tục tưng à, hai thiên thần làm gì trên giường vậy à. Có ai bắt gian mà như vậy không?
“ Anh làm chuyện tày đình như vậy mà còn có thể ngủ được sao? Lương tâm anh ở đâu? Trời ơi “.
Hai mắt Quang Ninh quay vòng không hiểu đã xảy ra chuyện gì nhưng khi vừa quay người nhìn sang bên cạnh, anh phát hiện một cái mền đang run run, phía trên đỉnh cái mền là những ngón tay nhỏ nhắn được sơn màu trắng đang ra sức nắm lấy cái mền, tuy đại não vẫn còn ngập trong men rượu nhưng rất nhanh đã hoạt động lại bình thường, vội nhìn lại khắp người mình, trống trơn, đúng là anh có sở thích cởi áo khi ngủ nhưng chắc chắn phải mặc quần đùi chứ, cái quần sao không thấy. Không lẽ... không lẽ... Gương mặt Quang Ninh tái xanh vội giật lấy cái mền bên cạnh nhưng giật cách nào cũng không được, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-vo-toi/62835/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.