Chuyện cũ đến đây là hết.
Chu Thịnh ôm Bắc Bắc ra khỏi nhà họ Đồng, cả người cô mềm nhũn, toát ra mồ hôi lạnh. Sau khi nghe Chu Thịnh kể chuyện trước đây, cô chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ có thân phận như thế.
Người đó, nếu những gì Chu Thịnh nói là sự thật, cô không biết nên tiếp nhận người đó như thế nào, cô không thể tin được một người có thân thế tốt như vậy lại gặp nhiều chuyện đến thế.
Bị Chu Thịnh ôm ra ngoài phòng, Bắc Bắc bị ánh mặt trời chiếu vào, theo bản năng híp mắt lại.
Bỗng nhiên cô nghĩ đến bộ phim mình đang quay, chuyện của nữ chính trong phim cũng giống như chuyện này.
Sau khi ôm Bắc Bắc vào xe, Chu Thịnh mới đi qua bên kia mở cửa xe, vừa lên xe, việc đầu tiên Chu Thịnh làm là thắt dây an toàn cho cô.
“Vợ ơi.”
Bắc Bắc ngây ngốc quay đầu nhìn anh: “Chu Thịnh.” Giọng nói của cô khàn khàn, như là bị nghẹn rất khó chịu.
“Anh đây.” Chu Thịnh nắm lấy tay cô, mặt mày dịu dàng nhìn Bắc Bắc: “Em ổn không?”
“Những chuyện vừa rồi, đều là sự thật à?”
Chu Thịnh lắc đầu: “Vẫn đang điều tra, anh không dám chắc, nhưng có lẽ là như vậy.” Anh cúi đầu giải thích: “Lúc trước không nói với em là sợ em không chịu nổi, cũng không có chứng cứ rõ ràng, chẳng qua hôm nay nhìn thấy phản ứng của ông ta, anh cảm thấy nên thử một chút, không nghĩ đến…” Còn chưa nói dứt lời, Bắc Bắc đã nói tiếp: “Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-toi-rat-nhieu-tien/1957020/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.