Bắc Bắc khẽ khựng lại, nhìn người đàn ông mở cửa bước vào, trên mặt mang theo ý cười: "Nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm."
Nói xong câu này, Bắc Bắc không nhiều lời cúp điện thoại.
Chu Thịnh nhướng mày, cách đó không xa nhìn Bắc Bắc, nhẹ giọng hỏi: "Là Đồng gia à?" Chỉ khi Bắc Bắc đối mặt với Đồng gia mới có vẻ mặt thất vọng và giọng điệu như vậy.
Bắc Bắc gật đầu: "Ừ."
Cô đứng dậy đi đến bên cạnh Chu Thịnh, vươn tay giúp anh tháo cà vạt xuống, quấn nó ở trong tay: "Có phải anh làm gì với Đồng gia đúng không?"
Chu Thịnh gật đầu: "Không phải anh làm?"
"Vậy là ai?"
Chu Thịnh mỉm cười, vỗ đầu cô: "Em quên đoàn hậu viện của em à?"
Bắc Bắc chớp mắt, suy nghĩ một hồi mới nhớ đến đoàn hậu viện của mình là ai. Cô khó tin nhìn Chu Thịnh: "Mẹ anh hả?"
Chu Thịnh nhướng mày hỏi lại: "Không phải cũng là mẹ em à?"
Bắc Bắc nghẹn lời nói: "Em không có ý này, là mẹ của chúng ta làm sao anh?"
"Xem như là vậy."
"Sao lại nói là xem như?"
Chu Thịnh suy nghĩ giải thích với Bắc Bắc: "Nói tóm lại, lúc trước mẹ có nhắc đến, anh cũng đồng ý làm theo, cho nên cứ xem là anh làm đi."
Bắc Bắc: ".... Nói tóm lại, anh thật sự đang mua cổ phần công ty Đồng gia hả?"
"Ừ." Chu Thịnh liếc mắt nhìn cô: "Tức giận à?"
"Không có."
"Cảm thấy đau lòng sao?"
Bắc Bắc suy nghĩ, vẫn như cũ lắc đầu. Cô không vì công ty, cổ phần bị thu mua mà đau lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-toi-rat-nhieu-tien/1204216/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.