Editor: _14thfebruary
Hai người đứng ở cửa tiểu khu nhìn nhau, mặt Bắc Bắc đỏ bừng, vừa mới bị Chu Thịnh trêu chọc khó mà không đỏ lên.
Cô mím môi nhìn Chu Thịnh, thật sự không nói nên lời trước những gì anh vừa nói.
"Anh nói gì đâu không." Bắc Bắc hờn dỗi nói.
Chu Thịnh cười nhẹ, khom lưng tới gần Bắc Bắc: "Vợ à, chẳng lẽ em không cảm nhận được những lời anh nói đều là sự thật sao?" Anh hơi khựng lại: "Thật sự nghe tiếng hét của em làm anh có phản ứng."
Kỳ thật câu này Chu Thịnh vẫn chưa nói ra, anh lo lắng rằng một khi nói ra, tối nay Bắc Bắc sẽ xấu hổ không để ý đến anh.
Không chỉ riêng tiếng hét của cô, mà còn những hành động đôi khi vô tình của cô, cũng làm anh nảy sinh nhũng ý nghĩ kiều diễm.
Có đôi khi Chu Thịnh cảm thấy mình có những suy nghĩ xấu xa, không lành mạnh chút nào, nhưng khi nghĩ lại, đây là người anh thích, là vợ của anh, nếu anh không có những suy nghĩ đó với vợ mình, thì Chu Thịnh mới cần nhìn lại bản thân.
Nghĩ rồi, nháy mắt Chu Thịnh lại cảm thấy những suy nghĩ đó của mình rất bình thường.
Hai người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, nhìn một lúc, Chu Thịnh bóp mũi xin lỗi Bắc Bắc: "Rồi rồi, anh không nên nói thẳng với em như vậy, nhưng không phải anh cường điệu lên, đó đều là những suy nghĩ chân thật của anh."
Bắc Bắc câm nín, trừng mắt mắng Chu Thịnh: "Thà anh không nói còn hơn."
Chu Thịnh bật cười, cong môi: "Chúng ta về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-toi-rat-nhieu-tien/1204182/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.