Editor: _14thfebruary
Có thể hay không thể.
Bắc Bắc cũng không biết, chỉ là cuối cùng Chu Thịnh vẫn ôm cô đi ngủ.
Có lẽ hôm nay vẫn còn dư nhiều tinh lực (*),nên sau khi nằm xuống, Bắc Bắc không ngủ được.
(*) Tinh lục: Tinh thần và thể lực.
Cô tự hỏi vài giây, muốn thoát khỏi vòng tay Chu Thịnh, nhưng không có kết quả.
Chu Thịnh mở mắt nhìn cô, hai người nhìn nhau: "Không ngủ được?"
Bắc Bắc hơi xấu hổ gật gật đầu: "Có một chút." Không biết là do không quen hay là tinh thần tốt, dù sao cô cũng không ngủ được, một chút cũng không buồn ngủ.
Chu Thịnh cong cong khóe môi, hôn lên sườn mặt của cô, trêu chọc nói: "Vậy làm chút chuyện nhé?"
"Hả?" Bắc Bắc sửng sốt, chưa phản ứng là chuyện gì, Chu Thịnh đã xoay người đem cô nằm xuống dưới, cúi đầu hôn cô.
"Chu Thịnh."
Chu Thịnh mơ hồ trả lời, cúi đầu hôn cô, toàn bộ sức chú ý đều ở trên người Bắc Bắc, không chú ý đến những thứ xung quanh.
Không biết qua bao lâu, nhưng Bắc Bắc thực sự nghĩ rằng đêm nay Chu Thịnh sẽ nhịn không được.
Chỉ là cô không nghĩ đến, Chu Thịnh đột nhiên rời đi, xoay người nằm xuống bên cạnh Bắc Bắc.
Vẻ mặt Bắc Bắc ngốc nghếch, chớp mắt nhìn về phía Chu Thịnh: "Anh... Không tiếp tục sao?"
Hai má cô ửng hồng, trên cổ còn lưu lại nhiều dấu vết của anh.
Chu Thịnh cười nhẹ, âm thanh vang lên bên tai Bắc Bắc: "Em muốn anh tiếp tục?"
Bắc Bắc ngây người, liếc Chu Thịnh một cái, mơ hồ không nói rõ: "Không."
Chu Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-toi-rat-nhieu-tien/1204180/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.