Edit: _14thfebruary
Vị trí nhà của Đồng gia, cách xa trung tâm thành phố. Nó nằm ở phía bên kia của khu biệt thự, cũng xem như là một tiểu khu xa hoa.
Lúc trước Bắc Bắc sống ở đây, nên đối với chỗ này vô cùng quen thuộc, lâu rồi chưa về nhà, cô cảm thấy có chút xa lạ.
Liếc nhìn Chu Thịnh một cái, Chu Thịnh khẽ ho, "Xuống xe thôi."
"Dạ." Bắc Bắc ngước mắt, nhìn biệt thự trước mặt, khẽ cười.
Tuy không biết mẹ Đồng kêu cô về làm gì, nhưng Bắc Bắc vẫn cảm thấy không phải chuyện tốt đẹp gì.
Vừa đi vào, một dì giúp việc ở trong nhà ra đón: "Cô chủ nhỏ"
Bắc Bắc bật cười, cong môi: "Dì đã lâu không gặp."
"Tại sao lâu như vậy không về nhà." Dì giúp việc nắm tay Bắc Bắc, có chút buồn.
Bắc Bắc gật gật đầu, vỗ vỗ tay bà nói, "Dạo này ở trường học rất nhiều, không có thời gian để về nhà."
Dì giúp việc ừ một tiếng, nhìn về phía Chu Thịnh: "Cậu chủ nhỏ"
Chu Thịnh hơi gật đầu, đối với cách xưng hô này cũng không có phản ứng, nhưng Bắc Bắc nghe thấy ba chữ "cậu chủ nhỏ", nhịn không được cười ra tiếng.
"Cười cái gì?"
Bắc Bắc ngậm miệng, lắc đầu: "Không có gì."
Cậu chủ "nhỏ"!!!
Cứ nghĩ đến là cô cảm thấy mắc cười.
Bà nhìn hai người nói: "Mau vào thôi, mọi người đều đang ở phòng khách."
Bắc Bắc chớp mắt: "Ai cơ?"
"Tất cả mọi người."
"Vâng."
Bắc Bắc và Chu Thịnh đi vào, vừa đi vào trong phòng khách, mọi người đang ngồi trên sô pha đều quay người nhìn lại, chỉ là ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-toi-rat-nhieu-tien/1204170/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.