Editor: _14thfebruary
Sáng sớm, cả đêm qua Bắc Bắc bị ôm có chút khó thở. Chu Thịnh đem cô ôm thật chặt, hai tay còn đang không ngừng ôm, đem cô áp vào trong lồng ngực anh, Bắc Bắc mở mắt, nhìn người đàn ông trước mặt, có chút thất thần.
Ký ức tối hôm qua, trong phút chốc hiện lên trong đầu cô, Bắc Bắc ngẩn người vài giây, mới phản ứng lại.
Lúc này Chu Thịnh còn ngủ bên cạnh cô.
Cô ngước mắt, nhìn chằm chằm Chu Thịnh, khuôn mặt Chu Thịnh rất đẹp, mũi cao thẳng, góc nghiêng thần thánh, Bắc Bắc thích nhất là đôi mắt sâu thẳm của anh, mỗi khi anh nhìn cô, cô như bị hút vào không có lối ra.
Cô quan sát Chu Thịnh, chăm chú đến mức anh tỉnh lúc nào cũng không biết.
Bỗng nhiên có tiếng cười khẽ vang lên bên tai Bắc Bắc, cô ngẩn ra, đối diện ánh mắt đang cười của Chu Thịnh, cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Nhìn anh đến ngẩn người, đúng là mất mặt.
Chu Thịnh ôm chặt cô, mỉm cười hỏi: "Ngốc rồi à?"
Bắc Bắc lắc đầu, ngước mắt trừng anh: "Anh dậy lúc nào?" Mặt cô đỏ bừng, nhìn thật ngon miệng. Làm cho người khác muốn hôn xuống, lưu lại một chút dấu vết.
Chu Thịnh nghĩ là làm,cúi xuống cắn một cái ở má cô, rồi cười nói: "Rất sớm, lúc em nhìn anh đã tỉnh."
Bắc Bắc: "......."
Cô liếc mắt nhìn Chu Thịnh, có chút xấu hổ, lúc nãy thức dậy, cô nhìn anh chằm chằm cũng mười mấy phút, anh đều biết hết.
Nghĩ nghĩ Bắc Bắc nói: "Vậy sao anh không lên tiếng?"
Chu Thịnh cong cong môi, thấp giọng giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-toi-rat-nhieu-tien/1204166/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.