Chị Tâm bên ngoài bĩu môi, Hứa Đào Nhi ra hiệu cho chị cứ bình tĩnh. Cô căn dặn Tần Minh:
“Hôm nay từ từ hẵng học, con đi với chị Tâm xuống dưới nhà một chút, mẹ với ba nói chuyện đã nhé!”
Tần Minh vừa tắm xong, đôi mắt long lanh, gương mặt mềm mại chỉ muốn cắn. Cậu bé hết nhìn cô rồi lại nhìn Tần Dịch Phong, sau đấy ‘vâng dạ’ một tiếng rồi theo chị Tâm xuống dưới nhà. Chị Tâm dù còn lo lắng nhưng vẫn phải rời đi.
“Được rồi, có chuyện gì anh mau nói đi?”
Tần Dịch Phong bấy giờ mới đưa mắt liếc nhìn quanh căn phòng, ngoại trừ chiếc giường lớn là chung của hai mẹ con ra thì từ tủ quần áo đến bàn học, đồ dùng cá nhân đều có một bản lớn một bản nhỏ. Đồ dùng hiện đại, tiện lợi cùng những bức tranh, bức ảnh lớn đóng khung cao cấp treo tường của cô với con trai… như thể phô trương bản thân có nhiều tiền khiến Tần Dịch Phong thấy chướng mắt.
Nổi bật nhất vẫn là tủ kính lớn xếp đầy mô hình lớn nhỏ của Tần Minh. Tần Dịch Phong cũng không ngờ thằng con ngoài dã thú đó lại có sở thích này.
Thấy anh ta cứ nhìn mãi vào tủ mô hình, Hứa Đào Nhi chợt nghĩ hay là anh ta cảm thấy hối hận và muốn bù đắp cho con chăng? Thế nên cô tiện đà giải thích:
“Tần Minh rất thích chơi mô hình, mỗi lần có tiến bộ trong học tập tôi đều mua cho thằng bé một bộ lấy đó làm động lực. Ngoài ra, thằng bé cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-tieu-tam-la-chong-toi/2633370/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.