Không trách cô dù lý trí chưa sẵn sàng nhưng đã trêu chọc anh, khiến anh kiềm chế đến đau đớn. Cũng chỉ tại cô bị cảm xúc tiêu cực chi phối quá nhiều. Trái tim nói muốn nhưng lý trí thì nói không, quá mâu thuẫn.
Hứa Đào Nhi bị anh nhìn thấu tâm tư, cô ngượng ngùng không dám nhìn vào mắt anh, vòng tay ôm lấy thắt lưng anh. Hai người nằm ôm nhau, Hứa Đào Nhi chỉ khẽ ngọ nguậy, cô lại cảm thấy hơi hơi xấu hổ bởi vì ‘cái đó’ của anh. Cho nên, cô tuyệt nhiên không dám động đậy thêm chút nào nữa.
Nằm qua bao lâu, Hàn Thần vẫn thấy cô thức, anh khẽ khàng nhắc nhở:
“Mau ngủ đi, muộn lắm rồi.”
“Em không ngủ được.”
Cô nghĩ tới cảm xúc của con trai khi cô ôm thằng bé, vì quá hạnh phúc dẫn đến không muốn ngủ, không muốn bỏ qua loại trải nghiệm tuyệt vời này. Nhưng cô và con trai, con sẽ được cô ôm hằng đêm, còn cô thì khác, chẳng mấy khi được anh ôm như vậy nên cô muốn thức để hưởng thụ cảm giác ấy.
“Vừa nãy, anh chưa trả lời em.”
Trả lời tại sao?
Tại vì sao?
Hàn Thần trầm giọng gọi tên cô “Đào Nhi…”
Anh thở dài:
“Đừng cố ép mình phải nhìn thấu được trái tim anh, em sẽ tổn thương đấy!”
Hứa Đào Nhi chu chu môi:
“Có nhiều phụ nữ lắm à?”
Hàn Thần ôm chặt cô vào lòng, nhắm mắt lại. Qua một lúc lâu, anh mới khẽ thì thầm:
“Có em.”
Hứa Đào Nhi cảm giác trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-tieu-tam-la-chong-toi/2633094/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.