Thời điểm đốt lò đã qua, Hứa Đào Nhi cùng với những quan chức khác đã yên tâm hưởng một cái Tết ấm no. Ngày Tết, những người con xa xứ đều lựa chọn trở về quê cùng gia đình của mình, đường phố thủ đô vì vậy mà trở nên vắng vẻ lạ thường khác xa với sự ồn ào náo nhiệt khi trước.
Riêng gốc gác của Hứa gia thì ở tại đất thủ đô. Nhiều năm trước cho dù có bay nhảy trên khắp thế giới thì đến Tết, Hứa Đào Nhi vẫn có mặt tại nhà, cùng ông nội và cha mẹ của mình trải qua những ngày đầu năm mới, hưởng thụ mấy ngày ngắn ngủi để vui chơi, nghỉ ngơi. Chưa năm nào mà cô ăn Tết xa nhà cả.
Sau khi cô lấy chồng, năm năm liền chỉ có thể ở ngôi nhà riêng tại Tần gia cùng con trai ngồi trên sân thượng ngắm pháo hoa giao thừa phía xa xa trên bầu trời. Không phải cô không muốn cho con ra ngoài, chỉ bởi vì cứ sát Tết, người giúp việc về hết, Tần gia lại hạch hoẹ muốn cô làm này làm kia, khiến cô chạy ngược chạy xuôi, cho đến đêm thì cô đã hoàn toàn kiệt sức, không còn tâm trạng muốn ra ngoài nữa.
Chị Tâm vốn là trẻ mồ côi, sống với cô ở Hứa gia từ nhỏ cho nên đến Tết vẫn sẽ ở lại bên cô. Ba người giống như một gia đình nhỏ trong một căn nhà lớn. Chị ấy sẽ chuẩn bị một mâm Tết, sau khi cúng bái sẽ cùng cô và con trai ngồi ăn uống, ngắm bầu trời đầy pháo hoa.
Theo lý, mẹ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-tieu-tam-la-chong-toi/2633090/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.