Hứa Đào Nhi không ngờ mới sang năm mới Hàn Thần đã cho cô cú bất ngờ tâm lý như vậy, vì chưa chuẩn bị sẵn nên cô có chút cuống quýt. Hành động gạt tay anh ra, lại bị anh giữ lại. Trong ánh mắt anh đầy sự cầu khẩn:
“Không cần phải trả lời ngay, em có thể suy nghĩ. Nhưng đừng từ chối luôn, có được không?”
Đừng từ chối, để ít nhất anh còn có hy vọng.
Đầu năm mới mà… Nên Hứa Đào Nhi chỉ khẽ gật đầu.
“Em sẽ suy nghĩ.”
“Cảm ơn em.”
Hàn Thần xúc động, nhất thời quên mất đang ở chỗ đông người mà ôm chầm lấy cô. Lúc bấy giờ động tĩnh của hai người khiến người lớn chú ý, ông nội chưa kịp lên tiếng đã bị cha cô quở trách:
“Hai đứa con đúng là không coi người lớn chúng ta ra gì.”
Hàn Thần cũng sợ Hứa lão gia giận, nên vội buông cô ra. Ít nhiều, người cha đều cảm thấy không hài lòng khi con gái họ nuôi bao năm bị người đàn ông khác cướp đi. Anh hiểu cảm giác đó nên không có vướng mắc gì trong lòng.
Khi anh nghe Tần Minh gọi Tần Dịch Phong là ba mà không phải gọi anh, cảm giác cũng khó chịu không kém đâu.
Biết mình lỡ dùng tông giọng quá nghiêm khắc, Hứa lão gia đành nói thêm:
“Ít nhất là hai đứa phải độc thân đi rồi muốn làm gì thì làm. Đừng để người đời họ cười chê. Còn người lớn chúng ta chỉ nói vậy thôi, các con đều lớn cả rồi, nói ít phải hiểu nhiều.”
“Dạ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-tieu-tam-la-chong-toi/2633086/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.