Hàn Thần đang bế Tần Minh nghe thế thì vòng một tay ôm cô kéo vào lòng:
“Em sợ gì chứ?”
Hứa Đào Nhi đánh khẽ vào người anh, đôi mắt xinh đẹp dưới cặp kính râm khẽ trừng yêu:
“Không sợ mới lạ, nhỡ chúng ta bị chụp lại, đến lúc đó… em rất sợ phiền phức.”
“Em chê anh phiền phức à?”
Cô đánh anh thêm một cái nữa:
“Anh đừng nhét chữ vào mồm em thế chứ. Hãy nhớ là em vẫn chưa ly hôn đâu, lỡ không may lộ tin ngoại tình ra ngoài, đến lúc đó phải làm thế nào?”
Hàn Thần hôn môi cô, nhưng cách một lớp khẩu trang. Anh cười khẽ, nửa đùa nửa thật nói:
“Lo gì, đến lúc đó anh sẽ cho em thấy chứng cứ chồng em ngoại tình. Em và hắn thế là hòa nhau rồi.”
Sắc mặt cô nhăn lại nhưng Hàn Thần đã buông cô ra, anh bế Tần Minh đẩy theo xe đẩy đi trước chọn đồ. Cô ở phía sau nói với theo:
“Anh nói thật hay đùa thế?”
Anh không trả lời vờ vịt như không nghe thấy.
Hứa Đào Nhi nghĩ mãi không nghĩ ra hàm ý gì từ anh cả, cho nên đành dẹp suy nghĩ đó ra sau đầu, bắt đầu theo sau hai người đi chọn đồ.
Ngày trước mỗi khi cùng con trai đi mua đồ, nhìn thấy cô ghé qua quầy rau xanh, mới chỉ là ‘xem thử’ thôi mà thằng bé đã nằng nặc kéo cô đi chỗ khác. Bây giờ, nhìn Hàn Thần cầm lấy loại rau cải bó xôi và súp lơ xanh, anh hỏi thằng bé:
“Con thích cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-tieu-tam-la-chong-toi/2633054/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.