Hứa Đào Nhi vui vẻ vô cùng, cảm giác trút bỏ được gánh nặng bao năm lúc này như vỡ òa tận tâm can. Cô xúc động ôm lấy con, khẽ lau đi giọt nước mắt hạnh phúc:
“Thần Minh của mẹ… từ giờ chúng ta đã được giải thoát rồi… chúng ta… gia đình chúng ta sẽ sống thật hạnh phúc với nhau.”
Vì luật sư Hà phải ở lại hoàn thành các thủ tục giấy tờ liên quan đến ly hôn và giấy cam kết không can thiệp của Tần Dịch Phong với Tòa án và bên luật sư của hắn, cho nên cô dẫn Hàn Thần Minh ra ngoài trước. Lúc ra gần đến cổng Tòa án, Tần Dịch Phong đột nhiên chạy tới kéo giật tay cô.
“Hứa Đào Nhi, cô đứng lại…”
Hứa Đào Nhi dùng sức giật phăng tay mình ra khỏi tay Tần Dịch Phong. Cô khiêu khích lớn giọng:
“Làm sao? Anh thích gì?”
Hàn Thần Minh bị cô kéo ôm ra sau lưng, ánh mắt cậu bé bấy giờ chừng chừng về phía Tần Dịch Phong đầy sự căm phẫn.
Tần Dịch Phong nhận lấy ánh mắt đó, tức giận hét lên với cô:
“Cô gọi nó là Thần Minh… rốt cuộc là ý gì?”
Trong lòng Tần Dịch Phong đang sợ hãi điều gì? Chỉ có mình hắn ta biết.
Hứa Đào Nhi hơi cúi người, nói nhỏ với con trai rằng hãy đứng cách cô một chút. Hàn Thần Minh vâng lời chạy đi, đứng cách đó một đoạn, lấy hai tay bịt lại đôi tai của mình theo ý mẹ nhưng ánh mắt thì chằm chằm về phía bên này như thể rất lo cho cô. Nếu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-tieu-tam-la-chong-toi/2633023/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.