“Miệng anh dẻo lắm cơ, chả biết xưa kia anh có đi tán tỉnh gái không nữa.”
Hứa Đào Nhi nói đùa như thế.
Hàn Thần chợt đưa mắt đối diện cô:
“Cỡ như anh ấy hả… chục cô là ít. Vợ có tin anh bế con trai ra ngoài, vẫn có phụ nữ tới làm quen không?”
Cô đang bình thường, đột nhiên ánh mắt trở nên sắc bén mà liếc anh. Hàn Thần bật cười ha hả khi thấy bộ dạng ghen tức của cô, anh thơm lên má cô rồi nói:
“Vợ đã hiểu cảm giác của anh chưa… Thế cho nên, đừng nghĩ chỉ mình vợ mới biết chọc tức người khác. Vả lại, nói cho em biết sự thật như thế để em biết đường tôn trọng anh, lúc nào cũng phải giữ anh trong vòng tay nếu không sẽ bị người phụ nữ khác cướp mất đấy…”
Hóa ra là anh trả đũa cô những lần cô nói với anh cô và Tần Dịch Phong là ‘vợ chồng’.
Hứa Đào Nhi biết anh không có ý gì cả, thế nhưng lòng cô bực bội không vui. Cô đẩy anh tránh xa, sắc mặt hằm hằm đứng lên bỏ ra khỏi phòng dưới sự ngơ ngác của cả hai cha con.
Anh khó hiểu hỏi con trai:
“Mẹ con giận thật đấy ư?”
Anh đang đùa mà, sao cô giận thật rồi.
Hàn Thần Minh chán chẳng buồn nói, nhóc con như ông cụ non mà phán:
“Ai bảo ba chọc giận mẹ cơ…”
Anh nhìn thằng bé, giây sau thằng bé chợt nghiêm túc nói với anh:
“Ba, lúc ba đi tán gái đừng bế theo con. Con không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-tieu-tam-la-chong-toi/2633003/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.