Tần Dịch Phong thoáng cười khẩy:
“Tất cả đã quá muộn rồi.”
Triệu Ngọc Nghiên lắc đầu thật mạnh phủ nhận:
“Không, không muộn. Em sẽ giúp anh, giúp anh thoát khỏi nơi đây, rồi chúng ta sẽ cùng nhau sang nước ngoài, cùng nhau nuôi dưỡng thai thật tốt. Khó khăn lắm em mới có được cái thai này, em rất muốn sinh con ra…”
Tần Dịch Phong nghi hoặc hỏi:
“Bằng cách nào?”
Triệu Ngọc Nghiên nhỏ giọng nói với Tần Dịch Phong về một kế hoạch vượt ngục, cô ta sẽ gài người vào rồi tạo ra một cái chết giả cho hắn, sau đó tạo cho hắn một thân phận mới, cùng hắn bỏ trốn khỏi nơi đây.
Tần Dịch Phong không thực sự tin vào kế hoạch này cho lắm, hắn có rất nhiều điều muốn nói nhưng lúc này đã hết giờ thăm phạm nhân. Trước khi theo cảnh sát rời đi, hắn ta nghe Triệu Ngọc Nghiên căn dặn:
“Xin hãy tin em thêm lần nữa, em xin đảm bảo sẽ không để anh chịu khổ thêm.”
Cô ta không khác gì những gã lừa tình, chỉ biết thề non hẹn biển.
…
Rời khỏi trại giam, vừa ngồi lên xe ô tô đang chuẩn bị lái đi. Triệu Ngọc Nghiên nhìn thời gian thì chợt nhớ đã qua một ngày, nhưng cả ngày hôm nay chưa thấy hai tên buôn người báo cáo kết quả. Cho nên cô ta đã chủ động gọi cho bọn chúng hỏi tình hình.
Đầu dây bên kia có người bắt máy, nhưng không ai lên tiếng.
“Alo? Tình hình thế nào rồi?”
“Alo? Có nghe không?”
Triệu Ngọc Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cua-tieu-tam-la-chong-toi/2632120/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.