Một ngày nữa của Tư Nhĩ lại bắt đầu nơi ngoại ô vắng vẻ người qua lại. Hôm nay cô đã thức dậy từ rất sớm, cô nhanh chóng thoát ra khỏi những giấc mơ và những dư âm của giấc ngủ dài một cách thần kì. Nếu là hôm qua, hôm trước hay mấy hôm trước nữa thì giờ này cô đều vẫn đang ngủ rất ngon.
Cạnh giường là cửa sổ, ban đêm Tư Nhĩ sẽ phải đóng kín lại vì sợ muỗi nhưng vào ban ngày, ngay khi vừa thức dậy cô sẽ ngay lập tức mở toang cánh cửa sổ này ra và theo thói quen, cô luôn tựa đầu ngồi bên cửa sổ đón bình minh mất một lúc rất lâu.
- Anh dậy rồi à? Chào buổi sáng! - đang ngồi đón mặt trời ló rạng thì Tư Nhĩ đột nhiên trông thấy Trần Trung đi ngang qua. Trên tay còn cầm theo một gói gì đó. Hình như là đồ ăn sáng?
- Cô dậy rồi sao? Nay dậy sớm vậy?
- Tại tôi muốn nghe chim hót với ngắm bình minh nên đã dậy sớm đó. Anh thấy tôi giỏi không? - Tư Nhĩ tự hào khoe khoang. Cũng bởi từ lúc tới đây đâu có mấy hôm cô dậy sớm thế này.
Trần Trung nghe thế liền lắc đầu cười. Rồi đáp.
- Mọi người ở đây dậy trước cô cả tiếng đồng hồ rồi, còn tôi cũng đã mua đồ ăn sáng xong. - Trần Trung dơ túi cơm lên trước mặt muốn chứng minh cho Tư Nhĩ thấy.
- Kệ đi. - Tư Nhĩ xua tay không còn muốn khoe khoang chuyện mình dậy sớm nữa mà trái lại cô đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-xin-tu-trong/2680229/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.