Quả thực là có hơi bất ngờ khi ông bà Lam đột ngột cho người lái xe ra tận vùng ngoại ô này chỉ để tìm gặp mình nên Tư Nhĩ ban đầu đã có đôi chút bối rối. Nói là lâu thì không hẳn nhưng cũng gần ba tháng rồi cô chưa gặp ông bà, tự nhiên bây giờ gặp lại ông bà thế này khiến cô có cảm giác như ba người bọn họ vẫn là người trong gia đình với nhau vậy.
Ông bà vẫn thế, vẫn đối xử với cô như trước đây khi đón chào cô bằng những cái ôm.
- Con ở đây sống tốt không? - bà Lam quan tâm cô, nhìn đi nhìn lại cô từ trên xuống dưới để xem liệu cô có mất đi miếng thịt nào hay có gì thay đổi gì khác không?
Còn có một điều đặc biệt khiến cho Tư Nhĩ cảm thấy bọn họ vẫn giống như trước kia đó việc ông bà Lam không hề thay đổi cách xưng hô của bọn họ trước kia, vẫn thân thiết gọi cô bằng một tiếng “con”.
- Con sống ở đây tốt lắm. Mọi thứ đều rất ổn. Bố mẹ yên tâm.
Đáp lại, Tư Nhĩ cũng vẫn gọi ông bà hai tiếng “bố”-“mẹ” rất đỗi tự nhiên.
Tuy rằng có xa nhau nhưng cả ba người bọn họ chỉ xa mặt chứ không cách lòng, gặp lại nhau mặc dù không phải kiểu tay bắt mặt mừng như người khác nhưng vẫn đủ để bọn họ cảm nhận được tình thân bao lâu chưa từng bị mất đi chút nào sau ba tháng chia xa và sao bao nhiêu chuyện rắc rối liên tiếp xảy đến.
- Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-xin-tu-trong/2680225/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.