Bất ngờ khi bị Như Nguyệt hôn như thế, Trần Trung lập tức lùi người lại đến mức đánh đổ cả ghế xuống sàn. Không ngờ rằng Như Nguyệt lại chủ động làm hành động đó với mình. Trần Trung đã thực sự khó chịu ra mặt với cô ta.
- Em làm gì vậy? Đó không phải là việc chúng ta có thể làm một cách tùy tiện như thế đâu? – Trần Trung giận dữ nói, dáng vẻ mất bình tĩnh này rất ít khi Như Nguyệt trông thấy ở anh, không phải anh trước giờ vẫn rất ôn hòa sao? Sao hôm nay lại tức giận đến như vậy? – Anh mong là lần sau sẽ không còn chuyện như thế này xảy ra một lần nào nữa, còn bây giờ, em đi trước đi.
Trần Trung hai tay nắm chặt lấy gậy, vững trãi giữ vững thăng bằng rất tốt.
- Anh.... – Như Nguyệt ngập ngừng không thể nói được thành câu đàng hoàng, chỉ là cô ta vẫn không thể ngờ rằng Trần Trung lại vì chuyện này mà tức giận với cô ta như vậy. – Anh... anh đang tức giận với em? Trước giờ anh chưa từng tức giận với em, sao hôm nay lại...
Như Nguyệt thực sự không khỏi sợ hãi dáng vẻ tức giận này của Trần Trung, nói thật là khí tức này còn đáng sợ hơn cả của Văn Quảng nữa, bởi lẽ Văn Quảng trước giờ rất dễ nổi cáu, nhưng Trần Trung thì khác, thế nên khi tức giận trông anh mới có vẻ gì đó đáng sợ hơn như vậy.
- Em không đi đúng không? Vậy được, để anh tự đi cũng được. – Trần Trung nhất quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-xin-tu-trong/2680160/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.