- Chúng ta bây giờ có tính là yêu chưa? – sau nụ hôn, Nam Nhật ngập ngừng hỏi.
Dáng vẻ đúng như người mới lần đầu yêu đương, cái gì cũng đều không biết.
- Thế anh nghĩ thử xem có ai tỏ tình rồi, hôn nhau rồi mà lại vẫn còn chưa phải yêu đương không? Anh đây là ngốc thật hay giả vờ ngốc để tán gái đấy? – Trần Thư đến hết lời với sự ngây thơ vô số tội của Nam Nhật. Không nghĩ rằng anh còn ngốc tới mức như thế luôn.
- Giả ngốc để tán gái? Có ai từng giả ngốc để tán em rồi à? – Nam Nhật nghiêm túc hỏi.
Trần Thư bật cười nhìn anh.
- Anh nghĩ xem, làm gì có ai ngốc mà có thể tán được em... trừ anh?
- Nếu ngốc mà có được em thì anh ngốc chút cũng được. – Nam Nhật vui mừng nắm lấy tay Trần Thư dắt cô ra xe.
Ra đến xe, Nam Nhật cẩn thận để cô ngồi lên ghế phụ trước sau đó mới bước vào ghế lái dành cho mình. Điệu bộ vô cùng dịu dàng, chu đáo để ý từng li từng tí một.
- Em đang tự hỏi điều này...
- Tự hỏi điều gì?
- Anh xem, anh tinh tế như thế, có phải đối với bất kì cô gái nào anh cũng tinh tế nên bất giác hình thành thói quen không? kiểu như là người đàn ông có thể tốt với cả thế giới ấy...
Nam Nhật khựng lại, không dám chối rằng không phải bởi trước đây mỗi khi phải đón tiếp các đối tác nữ anh đều sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-xin-tu-trong/2679871/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.