Tư Nhĩ bị Văn Quảng bế lên phòng. Anh nói với cô rằng sẽ không làm gì cô nhưng cô vẫn thấy rất sợ. Nhất là khi anh cứ liên tục bày ra cái vẻ mặt gian manh đó với cô, tưởng như anh đang sắp sửa thịt cô tới nơi rồi vậy.
- Anh tính làm gì? Tôi nói anh nghe nhé, anh đừng có mà làm bậy nha... tôi có thể sẽ từ mặt anh luôn đấy! – Tư Nhĩ lùi lại đến thành giường, một tay chỉ anh, một tay chống xuống giường để khỏi bị ngã.
Nhìn cô thế này thì dọa được ai kia chứ? Văn Quảng không những không bị cô dọa sợ, ngược lại còn muốn làm gì đó với cô hơn. Dáng vẻ này của cô thực sựu rất khiêu gợi dục vọng bên trong anh lúc này.
- Sao em phải sợ như vậy nhỉ? Anh còn chưa làm gì em cơ mà? Với lại giữ chúng ta chuyện đó đâu phải lần đầu? Em không cần phải làm ra cái vẻ lạ lẫm như thế đâu. – Văn Quảng hôm nay không tính làm bất kì chuyện gì xấu xa với cô hết bởi hôm nay cô đã không được khỏe nhưng cô thế này anh đành phải dọa cô một phen mới được.
- Hôm qua khác, hôm nay khác, sao anh có thể so sánh như thế? – Tư Nhĩ lo lắng đến mức nói lắp luôn. Cả người liên tục lùi xa hơn mỗi khi thấy Văn Quảng tiến lại gần mình.
- Khác ở đâu?
- Khác chứ! – Tư Nhĩ khẳng định chắc nịch. – Hôm qua tôi vì có rượu nên mới làm thế với anh thôi. Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-xin-tu-trong/2679856/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.