Kinh tế càng lúc càng đình trệ, mỗi ngày mở TV lên đều nghe thấy tin tức công ty này đóng cửa, công ty nọ phá sản, công ty kia giảm biên chế, cùng người dân phải tiết kiệm thế nào và những chỗ nào có thể mua được đồ đạc với giá hời, khó trách tiệm hoa của cô buôn bán ngày càng ế ẩm, cuộc sống bây giờ khó khăn như vậy, người bình thường đào đâu ra tiền thừa mà đi mua hoa để tạo sự lãng mạn cơ chứ?
Quảng Nhân Nhân ngồi một mình trong cửa tiệm hoa vắng tanh, cô đang nghĩ xem mình có nên bán tiệm hoa đi không, đỡ phải bù lỗ mỗi tháng.
Cô bây giờ, đừng nói là kiếm tiền, mỗi tháng thu nhập phải bù vào tiền vốn, ngay cả tiền thuê tiệm cũng chưa chắc đóng nổi, nếu không phải là mỗi tháng có Phù Khiết giúp cho cô hai vạn đồng thì cô sớm đã lưu lạc đầu đường xó chợ, ngay cả tiền thuê nhà hằng tháng cũng không trả nỗi, càng khỏi phải nói đến sinh hoạt phí.
Haiz, sao kinh tế toàn cầu đột nhiên trở nên thảm hại thế này kia chứ?
Thảm hại nhất chính là cô bị ảnh hưởng thật nặng.
Hiện tại cô chỉ có một chút may mắn, đó là lúc đầu cô không có vay tiền để mở cửa tiệm, không thì bây giờ cô còn chết thảm hơn nữa.
Đưa mắt nhìn quanh tiệm hoa nho nhỏ cô mới mở được một năm hai tháng này, mặc dù có chỉ có 54 mét vuông, đồ đạc trong cửa tiệm, bất kể là bàn ghế hay tủ lạnh đều be bé nhưng chúng chính là điểm tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-nuoi-toi/45927/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.