Hoa Ngữ Nông cứng người vì lời nói và hành động của anh, cô có thể nghe ra sự bực bội trong lời anh nói, nhưng khi cảm nhận được sức nặng trên cơ thể và hơi ấm từ người anh, cô lại không tự chủ được vươn tay vòng ra sau, đặt lên tấm lưng dày rộng của anh.
Ninh Quân Hạo vốn tưởng rằng cô sẽ giãy dụa đẩy mình ra, thậm chí dưới đáy lòng anh còn thầm tự nhủ, cô càng kháng cự, anh càng không muốn buông tha cô dễ dàng.
Thế nhưng, khi cô dịu dàng đặt tay ra sau lưng ôm lấy anh, lửa giận ngùn ngụt trong lòng Ninh Quân Hạo biến mất không còn tàn tích trong chốc lát, thay vào đó là vô số nghi ngờ thoáng hiện lên nơi đáy mắt, lặng lẽ nhìn cô chăm chú.
“Tuy rằng bây giờ em không có cách thực hiện nghĩa vụ làm vợ, nhưng chỉ cần anh đồng ý, sau này em sẽ cố gắng làm mọi việc thật tốt…” Cô dùng giọng nói thật nhỏ ghé vào lỗ tai anh thì thầm.
“Xem ra bảy năm này em học cách ‘nhẫn nhịn’ không tồi, vậy thì hãy sắm vai Ninh phu nhân cho thật tốt đi đã…” Nói rồi, Ninh Quân Hạo hừ lạnh một tiếng, trở mình rời khỏi người cô, nằm lại vị trí cũ.
Hoa Ngữ Nông thấy vậy cũng biết quan hệ giữa hai người không có khả năng dịu đi nhanh chóng, cho nên yên tĩnh nằm yên, không hề phát ra tiếng động.
Ninh Quân Hạo lăn qua lăn lại trên giường một lúc rồi bước xuống thay đồ, không hề quay đầu, cứ thế đi về phía cửa.
Hoa Ngữ Nông nhìn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cu-anh-no-em-mot-dua-con/1251378/chuong-96.html