TẠI PHÁP lúc 6h30p:Không khí buổi sớm rất trong lành, gió thổi nhè nhẹ,mây trôi lang thang, chim bay la đà,..Bỗng có một giọng nói oanh vàng cất lên tại một ngôi nhà, giọng rất khỏe và hình như có chút giận dữ thì phải..và người chịu trận không ai khác chính là....
-"TRỊNH HOÀNG NGỌC QUÂN!!!MÀY THỨC DẬY CHO TAO!!!!!!"- là một cô gái cao cao, cô ấy mặc một chiếc áo sơmi đen, một cái quần jeans ôm sát được mài rách, đội một cái nón kết màu đen, mang đôi giày nikkei cực ngầu cực men, và người đó chỉ có thể là Phan Trần Khuê Hà.
-"Bình tĩnh bình tĩnh!"-Trúc Như để vali xuống lấy tay quạt quạt cho Khuê Hà để nhỏ bớt nóng.
-"Bình tĩnh cái nổi gì? Nó nói hôm nay về Việt Nam nó kêu tụi mình ra sân bay chờ nó, rồi thì vui rồi máy bay đi xa còn nó thì đang ngủ..!"- Khuê Hà bức xúc
-"Mày biết tính nó mà!. Bây giờ mày mà kêu nó thì án mạng xảy ra đó"-Nhạt Hân xoa cằm-"Phải chi bay chuyến 11h thì đâu có chuyện gì!"
-"Nhưng nó nói hôm nay phải bay sang Việt Nam sớm mà. Hừm..Tụi bây chờ đi chờ tao xử nó như thế nào!"-Khuê Hà nhìn vào mấy chậu hoa trong nhà nó cười gian
-"Tiêu!"-Trúc Như và Nhạt Hân lắc đầu thương tiếc
Nói rồi Khuê Hà đưa vali cho Trúc Như cầm hộ sau đó leo lên cửa trèo vào trong (cũng may là bã mặc quần^©^).
-"Ê ê mở cửa cho tụi tao vô với"- Nhạt Hân gọi Khuê Hà khi thấy nhỏ đi một mạch vào trong
...
Bước vào phòng khách, Khuê Hà hùng hùng hổ hổ đi lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-co-em-o-day-roi/96264/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.