"Cho hỏi ai là người nhà của bệnh nhân?" Bác sĩ tháo khẩu trang xuống rồi nhìn xung quanh nói.
"Là tôi. Tôi là cha của nó."
Lúc này, tất cả mọi người đều vây quanh vị bác sĩ mới đi ra hỏi han tình hình để mặc Vân Mộng Dao ngẩn người trên ghế. Bác sĩ nói sơ qua tình hình hiện tại của Thẩm Quân Uyên cho mọi người biết. "Hiện tại tuy cuộc phẫu thuật đã thành công nhưng vì do chấn động mạnh, cho nên sẽ để lại di chứng về sau."
Nói rồi bọn họ đưa Thẩm Quân Uyên trở về phòng bệnh, mọi người cũng nhanh chóng rời đi chỉ còn Vân Mộng Dao ngồi nguyên tại chỗ.
"Cô... không sao chứ?" Cô y tá thấy Vân Mộng Dao ngồi yên không cử động liền đi tới vỗ vai cô hỏi. Vân Mộng Dao nghe thấy liền chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn y tá kia. Khi nhìn thấy gương mặt của Vân Mộng Dao, cô y tá thoáng ngạc nhiên xong lập tức khôi phục lại bình tĩnh, nói: "Tôi thấy cô ngồi ở đây nãy giờ, hiện tại cô ổn chứ? Có muốn đi kiểm tra một chút không?"
Vân Mộng Dao lắc đầu, cô nhìn về phía phòng phẫu thuật đã tắt đèn vội vàng đứng dậy. Nữ y tá dường như biết được suy nghĩ của Vân Mộng Dao, liền cho Vân Mộng Dao biết phòng bệnh của Thẩm Quân Uyên. Nhưng vừa bước được một bước, Vân Mộng Dao thấy trước mặt tối sầm lại, cô lắc đầu để cho bản thân tỉnh táo nhưng không ngờ rằng mới bước được một bước cả cơ thể cô vô lực ngã xuống.
Đến khi tỉnh lại, Vân Mộng Dao thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chung-ta-ly-hon-di/896490/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.