"Mọi người không để tâm cháu ở đây cùng ăn Tết với mọi người chứ?" Hồ Lệ Tinh nói, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Quân Uyên.
"Đương nhiên là không để tâm." Thẩm lão gia nói sau đó liếc nhìn Thẩm Quân Uyên âm thầm cảnh cáo. "Ông còn đang muốn hỏi thăm tình hình hiện tại của ông bạn già như thế nào đây."
Dưới sự đồng ý của Thẩm lão gia, Hồ Lệ Tinh tất nhiên được cho phép ở lại nhà cũ Thẩm gia đón Tết. Mặc dù hiện tại cô ta đã biết Vân Mộng Dao là vợ của Thẩm Quân Uyên nhưng cô ta vẫn không hề biết thu liễm bản thân mà ngược lại còn cố tình tiếp cận anh. Hành động này của cô ta khiến cho ông bà Thẩm rất không hài lòng cộng thêm chuyện của quá khứ lại càng khiến cho ông Thẩm càng không thích cô ta hơn. Tuy vậy nhưng hai người cũng không thể khiến cho Thẩm lão gia vì chuyện này mà không vui.
Từ trước đến nay, Thẩm lão gia vẫn luôn không có thiện cảm với Vân Mộng Dao, suy cho cùng ông luôn cảm thấy Vân Mộng Dao không xứng với Thẩm Quân Uyên. Còn đối với Hồ Lệ Tinh, ông lại đặc biệt yêu thích, một phần là vì cô ta rất khéo ăn nói, biết cách khiến cho ông vui vẻ, phần khác là vì ông nội của Hồ Lệ Tinh là bạn cũ của ông.
Có thêm sự góp mặt của Hồ Lệ Tinh, bữa cơm tất niên trôi qua dưới bầu không khí không mấy vui vẻ. Mà người không vui nhất lại chính là Vân Mộng Dao. Khi nghe thấy Hồ Lệ Tinh kể chuyện quá khứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chung-ta-ly-hon-di/896488/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.