Ngày hôm sau, Vân Mộng Dao đến điểm hẹn thật sớm, nhưng không ngờ khi cô đến nơi, Tống Vãn Vãn đã ngồi đợi ở đấy trước rồi.
Vân Mộng Dao nhanh chóng đi đến chỗ Tống Vãn Vãn đang ngồi, cô đứng bên cạnh bàn, cười nhẹ nói: "Xin chào, cô đợi có lâu không?"
Tống Vãn Vãn nghe thấy liền ngẩng đầu lên nhìn, khi nhìn thấy Vân Mộng Dao đang cười với mình, Tống Vãn Vãn bị gương mặt xinh đẹp của cô làm cho ngẩn ngơ vô thức buột miệng nói: "Thật xinh đẹp."
Thấy Tống Vãn Vãn vẫn đờ đẫn nhìn mình, Vân Mộng Dao ngại ngùng ho nhẹ mấy tiếng. Lúc này, Tống Vãn Vãn dường như sực tỉnh, gương mặt bầu bĩnh của cô nàng trong thoáng chốc đã bị một rặng mây hồng che phủ. Tống Vãn Vãn ngại ngùng cúi gằm mặt xuống sau đó ngập ngừng nói: "Xin lỗi, vừa rồi em có hơi thất lễ. Chị mau ngồi xuống đi."
Vân Mộng Dao kéo chiếc ghế đối diện với Tống Vãn Vãn rồi ngồi xuống, mà lúc này, Tống Vãn Vãn cũng đã giúp cô gọi nước. Sau đó, bầu không khí cũng trở nên im lặng.
"Em đợi có lâu không?" Vân Mộng Dao nói rồi cười nhẹ.
Bởi vì mới ra trường không bao lâu cho nên Tống Vãn Vãn vẫn chưa biết cách che giấu cảm xúc của mình, cô nàng vội vàng xua tay cùng lắc đầu nói: "Không... Không lâu đâu. Em cũng chỉ vừa mới tới đây thôi."
Sau khi chào hỏi, giới thiệu sơ qua về bản thân xong, cả hai liền bắt đầu bàn chuyện công việc.
"Nếu như chị nhận em làm trợ lý của chị thì em sẽ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chung-ta-ly-hon-di/896445/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.